Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Bình Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (FULL) - Chương 547 Người ta chỉ đang nói sự thật thôi
You are reading Bình Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (FULL) Chương 547 Người ta chỉ đang nói sự thật thôi at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Bình Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (FULL) next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Bình Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (FULL)
- Chương 547 Người ta chỉ đang nói sự thật thôi
Thân thể nhỏ nhắn của Diệp Khuynh Thành run lên, cô vội bịt miệng Vương Băng Ngưng lại.
Nhất thời hai người đẹp cãi nhau.
Nghe thấy hai chị gái xinh đẹp cãi nhau, khóe miệng của Lục Vân khế nở một nụ cười.
Một ngày trôi qua như vậy thật dễ chịu.
Cuối cùng, Lục Vân không biết những tài liệu học tập đó có bị xóa hay không. Tuy nhiên trong lúc hai người đang tranh cãi, Diệp Khuynh Thành đột nhiên nhận được một cuộc gọi.
Người gọi đến là Tiêu Thấm.
Vừa mở miệng đã phàn nàn với Diệp Khuynh Thành nào là tiểu Lục Vân vụng trộm vào đoàn làm phim, sau đó cô hỏi chắc hẳn không có paparazzi nào theo tiểu Lục Vân về nhà chứ?
Diệp Khuynh Thành bá đạo nói nếu như có tên paparazzi nào dám theo dõi hắn thì cô sẽ lao ra đập chết tên đó.
Điều khiến cho Lục Vân tức muốn phun máu đó là hắn nghe thấy Diệp Khuynh Thành nói: “Không phải là chị xấu mà rõ ràng là vì tiểu Lục Vân. Hắn năn nỉ chị đưa hắn vào đoàn làm phim vì hắn nói muốn trêu đùa em một chút, lại còn rằng muốn đóng một bộ phim kinh phí thấp với một đại minh tỉnh như em.”
Ngang nhiên tật nước bẩn.
Lục Vân không thể ngồi yên, hắn lập tức lao vào phòng và giật lấy điện thoại của Diệp Khuynh Thành để bênh vực cho bản thân: “Chị sáu, chị đừng nghe chị Khuynh Thành nói linh tinh. Chị ấy tệ lắm!”
“Chị nói linh tinh?”
Diệp Khuynh Thành hừ lạnh một tiếng: “Tiểu Lục Vân, em có dám dùng lương tâm mình ra nói rằng làm phim kinh phí thấp không phải từ miệng em mà ra ư?”
Vương Băng Ngưng: “Không sai, chính tiểu Lục Vân đã nói vậy, chị nghe rất rõ. Tiểu Lục Vân, loại chuyện này em có thể tìm chị!”
Lục Vân không thể tin nổi, trợn trừng hai mắt nói: “Chị tư, không phải vừa rồi chị còn đang tranh cãi với chị Khuynh Thành sao? Nhanh như vậy đã đổi chiều rồi? Chị có lập trường không vậy!”
“Ha ha, tranh cãi là tranh cãi nhưng nó không ảnh hưởng tới chuyện chị nói sự thật.”
“Thật sự là như vậy sao?” Tiêu Thấm hỏi qua điện thoại.
Lục Vân giải thích: “Chị sáu, em chỉ nói đùa thôi. Là do chị Khuynh Thành nói rằng mong có chuyện xảy ra với em và chị cho nên em đáp ứng với chị ấy, đùa chút cho vuil”
“Nói nhảm! Mấy đứa còn không hiểu chị là người như thế nào sao?”
Câu chuyện Diệp Khuynh Thành kể và câu chuyện của Lục Vân kể là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Không ngờ lúc này, Vương Băng Ngưng lại tích cực nói chuyện: “Chuyện này chị cũng có thể làm chứng. Điều mà tiểu Lục Vân vừa nói là thật. Chị ấy thực sự rất mong chờ giữa hai người xảy ra chuyện gì đó”
Hai người đồng thời nhìn Vương Băng Ngưng với ánh mắt lạnh lùng.
Hóa ra người này không chỉ là cỏ dại bám tường mà còn thính tai. Ở trong phòng ngủ, vẫn luôn nghe lén cuộc trò chuyện của bọn họ trong phòng khách.
Có vẻ như nghề phóng viên rất phù hợp với tài năng của cô.
Lục Vân đưa tay ra nhéo má cô và nói: “Chị tư, chị có biết rằng kẻ ngốc như chị rất dễ bị cả hai bên đánh chết không.”
“Người ta chỉ đang nói sự thật thôi mà, híc híc híc..”