Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa - Chương 183
You are reading Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa Chương 183 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa next time when you come visit our manga website
Đỗ Giai Giai vẫn mỉm cười hỏi. Lần này cô ta tới chủ yếu là muốn nói chuyện với Diệp Thiên vài câu, xoa dịu quan hệ, không muốn Diệp Thiên vì những chuyện trước kia mà ghi hận cô ta.
“Không!”.
Diệp Thiên xua tay, dứt khoát lắc đầu, lại chuyển ánh mắt ra ngoài cửa sổ.
Đỗ Giai Giai tự làm mình mất mặt, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên Diệp Thiên nghĩ tới gì đó, mắt sáng lên, vội vàng quay đầu lại.
“Đợi chút!”, Diệp Thiên mở lời hỏi: “Cố Giai Lệ đăng ký tiết mục gì vậy?”.
Mặc dù Đỗ Giai Giai cảm thấy kì lạ, nhưng vẫn thành thật trả lời: “Cậu ấy đăng ký hát đơn ca, bài “Tình yêu duy nhất”!”.
Diệp Thiên nghe vậy, sờ sờ mũi, khóe miệng nhếch lên một đường cong.
Cuối cùng thời cơ để thực hiện giấc mơ ca sĩ của Cố Giai Lệ cũng đã xuất hiện!
Chỉ cần giải quyết xong chuyện này, cậu sẽ không còn gì lo lắng nữa, có thể bắt tay thực hiện kế hoạch của mình rồi.
Trong lúc cậu suy nghĩ, điện thoại lại vang lên, Đỗ Giai Giai biết điều quay người rời đi, cậu lập tức nhận cuộc gọi.
Người gọi đến là Ngô Quảng Phú, Diệp Thiên nghe vài câu đã lộ ra biểu cảm đầy hứng thú.
“Ồ, thế sao?”
“Anh chụp nội dung cho tôi xem xem!”.
Sau khi cúp điện thoại, chẳng mấy chốc Ngô Quảng Phú đã gửi một bức ảnh đến. Xem nội dung trên bức ảnh, Diệp Thiên nhếch khóe môi.
“Cuối cùng cũng đến rồi!”.
Trùng hợp lúc đó, Bành Lượng vừa trở về từ sân vận động, nhìn thấy Diệp Thiên đang cầm một bức ảnh trên điện thoại thần người ra, cậu ta tò mò hỏi: “Diệp Thiên, cậu xem cái gì mà say mê thế?”.
Diệp Thiên nghe hỏi thì tắt điện thoại, trong mắt lộ ra vẻ mong đợi và háo hức.
“Đây là thư khiêu chiến!”.
“Cậu Thiên!”.
Trên tầng cao nhất cao ốc của Tập đoàn Thiên Phong, Diệp Thiên đang ngồi trên sofa thong thả thưởng thức trà ngon, còn Ngô Quảng Phú ngồi bên cạnh lại như kiến bò trong chảo, đứng ngồi không yên.
Trên chiếc bàn trà phía trước có một bì thư màu đen và đỏ, trên bì thư có viết năm chữ bằng bút lông “Gửi đến Diệp Lăng Thiên”, và nội dung bức thư thì Diệp Thiên và Ngô Quảng Phú đều đã xem qua.
“Cậu định làm thế nào?”.
Ngô Quảng Phú nhíu mày, chờ quyết định của Diệp Thiên.
“Làm thế nào?”, Diệp Thiên lại uống một ngụm trà nữa, rồi mới chậm rãi trả lời.
“Người ta đã gửi thư khiêu chiến với tôi rồi, lẽ nào tôi còn có thể không ứng chiến sao?”.
Ngô Quảng Phú nghe thấy vậy, càng cau mày hơn, vô cùng lo lắng.
“Cậu Thiên, hay là cậu suy nghĩ thêm về chuyện này đi?”.
“Đó là Đường Môn đấy!”.
Ngô Quảng Phú tuy không phải người trong giới võ thuật, nhưng đối với võ cổ truyền thì anh ta cũng có chút hiểu biết, và Đường Môn ở tỉnh Xuyên này vốn là bá chủ trong nhiều đời rồi, bên trong đều là những cao thủ võ cổ truyền, có thể nói vô cùng nhiều kẻ mạnh.