Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chăm Chỉ Học Tập, Ngày Ngày Yêu Đương - Chương 61: Thiếu
You are reading Chăm Chỉ Học Tập, Ngày Ngày Yêu Đương Chương 61: Thiếu at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chăm Chỉ Học Tập, Ngày Ngày Yêu Đương next time when you come visit our manga website
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Cò Lười
Trong môi trường nửa khép kín như trường học, tin đồn lây lan nhanh hơn bệnh cảm cúm.
Vào buổi tối của ngày tự học, Trang Gia Minh nghe về tác phẩm của mình, cũng kèm thêm một thông tin “Tưởng Doanh ở lớp năm đã phải lòng cậu đồng thời vô cùng điên cuồng”.
Thành thật mà nói, cậu cảm thấy có chút không thoải mái —— không phải bởi vì Tưởng Doanh, mà là cái khác, nhưng không thể nói rõ—— cậu liếc mắt nhìn người kia, không nói gì cúi đầu tiếp tục làm bài tập.
Không nhận được phản ứng nào của người trong cuộc, đối phương tiếc nuối, kiên nhẫn hỏi: “Cô ấy nói cái đó không phải cậu ấy trộm, chẳng lẽ là cậu đưa cho cô ấy? Hai người đang yêu nhau à??”
“Liên quan gì tới cậu?” Trang Gia Minh lạnh lùng nói, “Cậu thật nhàm chán.”
Đáng tiếc, không phải ai cũng nghe hiểu được tiếng người. Có lẽ bởi vì cách nói chuyện thường ngày của Trang Gia Minh đã đi sâu vào lòng người, đối phương không nhận ra được sự bất mãn của cậu, tự động hiểu thành ý khác: “Oa, xem ra là thật, cậu chắc chắn thích Tưởng Doanh?!”
Âm thanh quá lớn, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý hầu hết mọi người trong lớp.
Trang Gia Minh vô cùng bực bội, cậu đương nhiên muốn nói “Tớ còn lâu mới thích cô ấy”, nhưng trong lòng rất rõ, một khi nói ra những lời này, từng phút đồng hồ sẽ truyền khắp cả lớp.
Nữ sinh đó nhất định sẽ rất đáng thương.
Cậu nhẫn nhịn, sửa lời nói: “Không nên nói bậy bạ, cậu nói lung tung nữa mình sẽ tức giận.”
Cuối cùng cậu học sinh kia như nhận ra được điều gì đó không ổn, ngượng ngùng cười: “Mình chỉ đùa một chút, cậu không nên nghêm túc như vậy.”
“Vậy mình nghĩ, chuyện cậu đọc lén tiểu thuyết trong lớp sẽ nhớ kỹ, cũng thật buồn cười.” Trang Gia Minh hỏi, “Cậu cảm thấy thế nào?”
Cậu ta ngậm miệng.
Nhưng lời đồn sẽ không vì vậy mà dừng lại, ngày hôm sau, Trang Gia Minh cảm thấy hình như tất cả mọi người đều biết chuyện này, hơn nữa còn bàn luận rất hứng thú.
Nói xấu sau lưng người khác, cậu không thể nào làm cho mọi người đều im miệng, điều duy nhất cậu có thể làm là khi người khác tới hỏi “Cậu đang hẹn hò với Tưởng Doanh ở lớp năm à”,thì kiên quyết phủ nhận.
Nhưng cũng không có ích gì.
Chiều hôm qua, mọi người còn nói Tưởng Doanh cầm luận văn của cậu, nhưng đến buổi tối, biến thành cậu đưa thư tình cho Tưởng Doanh, đợi tới hôm nay lúc chạy bộ sáng sớm xong, hay rồi, lại biếnthành bọn họ đang yêu nhau.
Trang Gia Minh gương mặt lạnh lùng, trong đầu suy nghĩ có nên giải thích với Chi Chi một chút không. Nhưng hôm nay cô trực, quét dọn vệ sinh ở ký túc xá, sáng sớm không có chạy bộ.
Đợi khi đến lớp học, lại bị thầy dạy toán gọi đi lấy bài thi phát, làm xong, được rồi, học sớm.
Cậu tính đợi buổi tối kết thúc lớp tự học, đó là thời gian bọn họ thường xuyên trò chuyện.
Nhưng sự viêc vượt qua dự định của cậu, chưa đến buổi tối, buổi chiều tiết thứ ba môn mỹ thuật, phó chủ nhiệm lớp gọi cậu ra ngoài: “Trang Gia Minh, em theo cô ra đây một chút.”
Thầy Lý đã lớn tuổi, bình thường những chuyện vặt trong lớp đều do phó chủ nhiệm lớp quản. Cô là giáo viên môn ngữ văn của lớp, là người chăm sóc lớp rất chu đáo, trước giờ cô nói chuyện với học sinh đều rất dịu dàng, nhưng vào giờ phút này, nét mặt của cô có chút nghiêm túc, khiến cho học sinh trong lớp không dám hỏi thêm.
Trang Gia Minh bỏ bút vẽ xuống——hôm nay bọn họ đang học phát họa—— lo lắng đi ra ngoài.
Phó chủ nhiệm lớp đặt tay lên vai của cậu, giống như trưởng bối đang trấn an nói: “Đừng lo lắng, không phải là việc gì lớn, có chút việc cô muốn hỏi em một chút, rất nhanh sẽ xong thôi.”
Cậu yên tâm một chút, lẳng lặng đi theo.
Không đi đến văn phòng lầu một, họ lại đi xuống. Trang Gia Minh chùng xuống một chút, cậu nghĩ, phải có chuyện gì đó.
Hai phút sau, phó chủ nhiệm lớp cùng cậu đi vào văn phòng tiếng Anh.
Một cô gái thấp giọng khóc ở đó, đứng bên cạnh là một người phụ nữ trung niên có chút giống cô gái, đang mắng cô: “Tại sao tôi lại sinh ra một đứa con gái không có tiền đồ như vậy chứ!” Lập tức lo sợ nói với các giáo viên: ” Đứa nhỏ không hiểu chuyện, trở về tôi sẽ trừng phạt nó thật thích đáng.”Lại nghiêm nghị quát nữ sinh, “Ngơ ra đó làm gì, còn không xin lỗi thầy cô đi?”
Nữ sinh nghẹn ngào một tiếng, khóc lớn hơn.
Một giáo viên trung niên mập mạp ngượng cười, khuyên: “Chúng tôi chỉ muốn hỏi một chút xem chuyện gì xảy ra, vị phụ huynh này, cô cũng đừng vội mắng đứa nhỏ……”
“Khụ.” Phó chủ nhiệm lớp hắng giọng một cái, nghiêng người để lộ Trang Gia Minh, “Tôi đưa Trang Gia Minh tới rồi, có chuyện gì, trực tiếp nói rõ ràng đi.”
Trên mặt Tưởng Doanh thoáng chốc không còn chút máu, trắng đến mức dường như có thể ngất bất cứ lúc nào.
Chủ nhiệm lớp năm là một thầy giáo trung niên. Thầy nhìn Trang Gia Minh một chút, ngay khi nhìn thấy dáng vẻ của cậu, căn bản đoán được chuyện gì đang xảy ra: “Trang Gia Minh phải không? Tôi là thầy Vương chủ nhiệm lớp năm.”
“Chào thầy Vương ạ.” Trang Gia Minh cụp mắt xuống, mắt không chớp.
“Đây là bài tiếng Anh của em sao?” Thầy Vương lấy sấp giấy gấp gọn bên cạnh đưa cho cậu.
Trang Gia Minh liếc nhìn, gật đầu: “Vâng”
” Tưởng Doanh lớp thầy nói……” Thầy Vương khẽ thở dài, ánh mắt sắc bén, “Đây là của em đưa cho em ấy, có chuyện này không?”
Trang Gia Minh giương mắt lên, nhìn về phía Tưởng Doanh. Văn phòng ánh sáng tốt, ánh nắng tháng mười một chiếu vào mắt cậu, sóng vàng lấp lánh, vô cùng động lòng người.
Tưởng Doanh nhìn cậu, tay lạnh ngắt, chân như gỗ, đầu lưỡi tê dại, nước mắt không thể khống chế chảy xuống. Cô gần như có thể đoán trước được chuyện tiếp theo,trái tim vô cùng hoảng loạn.
Trang Gia Minh muốn nói hai chữ “Không phải”, nhưng đã ngưng lại