Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chiến Thần Trở Về - Chapter 27
You are reading Chiến Thần Trở Về Chapter 27 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chiến Thần Trở Về next time when you come visit our manga website
Bảo Sơn cảm thấy mình làm hơi quá nên anh không nói gì , chỉ nhàn nhạt .
” Sau này các anh phải nghe lời tôi , bảo vệ khách sạn Kim Hoàng Cung cho thật tốt , đương nhiên vợ chồng tôi sẽ không bạc đãi các người ”
Nghe vậy thì mặc dù cảm giác rất khó chịu , cao thủ hơn thì được lên mặt à nhưng Nhị Đỉnh và Tam đỉnh cũng không nói gì , tất cả để cho Nhất Đỉnh lên tiếng .
” Tôi hiểu rồi ” Nhất Đỉnh tỏ ra khó chịu
Thấy biểu cảm khó chịu của 3 người kia , Bảo Sơn cũng cảm giác khó chịu , người ta đã giỏi hơn rồi còn không quy thuận , anh ta giơ ngón tay đeo chiếc nhẫn rồng vàng lên
” Nếu là người trong giang hồ , chắc anh cũng phải biết đến chiếc nhẫn này chứ nhỉ ”
Thấy chiếc nhẫn rồng vàng mắt đỏ trên tay của Bảo Sơn thì 3 anh em nhà kia run rẩy . Ai trong thế giới ngầm chả biết chiếc nhẫn đó tượng trưng cho địa vị gì . Đến cả quân đội của 1 quốc gia còn bị diệt sạch chứ đừng nói vài tên tép riu như chúng . Cả 3 người cùng quỳ phục xuống lắp bắp nói
” Tôi biết rồi ”
” Được rồi , đứng lên , các cậu làm như thế tôi thấy khó xử ” Bảo Sơn nhàn nhạt đáp .
Mĩ Duyên ngồi nhìn thấy tất cả thì khỏ hiểu , chiếc nhẫn trên tay của Bảo Sơn có ý nghĩa gì mà mấy bảo vệ cấp cao của Thanh Long phải quỳ xuống như vậy .
” Bảo Sơn , chiếc nhẫn này có ý nghĩa gì vậy ”
” Chị dâu , cái này đại diện cho ….”
Nhất Đỉnh chưa kịp nói hết thì 1 tiếng quát lớn vang lên .
” Im mồm ngay , mở mồm ra nói về nó nữa tôi giết các cậu , họ hàng gia đình cũng đừng mong sống nữa ” Bảo Sơn phẫn nộ quát lên
Nghe vậy thì 3 tên kia sợ hãi , quỳ phục xuống lần nữa , run rẩy xin lỗi .
” Em không biết nội tình , mong được anh tha thứ , sẽ không có lần sau đâu ạ ”
” Được rồi , trừ bí ẩn về chiếc nhẫn này không được nói , còn mọi thứ các cậu vẫn bình thường , cẩn thận cái mạng ” Bảo Sơn nhàn nhạt
” Chúng em hiểu rồi ” 3 người cùng nói
” Không có gì đâu , đây là quà của 1 người đứng đầu trong thế giới ngầm Hà Thành tặng anh , anh cứu con của họ trong 1 lần đi ngang qua vài năm trước , cái này sẽ cứu anh 1 lần cận kề cái chết , người đó bảo anh là vậy ” Bảo Sơn giải thích cho Mĩ Duyên
Nghe vậy thì cô vẫn rất là nghi ngờ , nhưng thà tin là như vậy còn hơn tin Bảo Sơn là vua của thế giới ngầm Hà Thành . Nhưng cô đâu biết , đến cả những người đứng đầu cả 1 nước trước mặt Bảo Sơn không đáng 1 con kiến , chỉ cần 1 cái phẩy ngón tay , cả đội quân của 1 nước có thể bay màu ngay lập tức .
” Được rồi , em mà biết anh nói dối thì anh liệu hồn ” Mĩ Duyên liếc mắt
” Được rồi nói vào chuyện chính đây ”
” Công việc của 3 anh hiện tại là bảo vệ an ninh cho toàn khác sạn Kim Hoàng Cung, không cho phần tử phá rối gây chuyện , tránh mất tài sản xe cộ của khách hàng , các anh không có ý kiến gì chứ ? ”
” Chúng tôi không có ý kiến ” Cả 3 anh em đồng thanh sau đó cùng liếc nhanh qua mặt của Bảo Sơn .
Thấy Bảo Sơn không tỏ ra có việc gì , cả 3 anh em mới thấy thở phào nhẹ nhõm .
” Vậy chúng tôi xin phép đi xem công việc rồi bắt đầu vào làm luôn , giá cả và nơi ở , công việc có lẽ cô đã liên hệ với giám đốc Thiên Thanh của chúng tôi rồi , không cần nói nữa ”
” Được vậy các anh đi tham quan rồi làm quen đi ” Mĩ Duyên đáp .
Tất cả mọi việc được sắp xếp xong xuôi , cả Mĩ Duyên và Bảo Sơn trở về với cuộc sống yên bình . Sáng sớm cô đi làm ở Tiên Duyên , Bảo Sơn chấp trưởng khách sạn Kim Hoàng Cung, . Không yên bình được bao nhiêu ngày thì có chuyện bắt đầu xảy ra , hôm nay Bảo Sơn đi cùng Mĩ Duyên để bàn 1 hợp đồng hợp tác , cả 3 anh em Nhất Đỉnh đang cười cười nói chuyện thì có tầm hơn 20 thanh niên cao to lực lưỡng , đi đầu là 1 tên cao to , thấy vậy 3 anh em Nhất Đỉnh lấy lại tinh thần , họ cảm nhận được tên đầu đàn kia có năng lực , phải tầm cỡ đại sư hoặc có thể hơn . Tên kia dẫn đàn em đi qua sau đó quăng cho 3 anh em Nhất Đỉnh một ánh mắt khinh thường . Sau đó hơn 20 tên kia bước vào trong sảnh của khách sạn . Lễ tân thấy vậy thì sợ sệt bước ra nói chuyện .
” Chào các anh , không biết các anh đã đặt trước chưa ạ , hay là để em đặt phòng cho các anh ”
” Chúng tao không đến đây ăn cơm , gọi giám đốc ra đây ”
” Giám đốc của tụi em hôm nay không đến , các anh có thể để đến mai được không ạ ? ” Lễ tân cung kính đáp
” Tao không cần biết , gọi ngay về đây cho tao , nếu hôm nay không gặp được thì tao sẽ đập nát cái khách sạn này ” Tên to con kia quát lớn
Nghe trong sảnh đường có tiếng quát tháo cùng với tiếng bàn kính vỡ , 3 anh em nhà Nhất Đỉnh vội vã chạy vào , .
” Các anh đến đây có chuyện gì vậy ạ ? ” Nhất Đỉnh lên tiếng
” Chúng tao đến lấy tiền bảo kê , khu này là của tụi tao , bắt buộc phải đóng , còn không tao đập nát cái quán này , bảo giám đốc của chúng mày tao là Tam Sơn , đại ca khu này ”
Nghe thấy tên Tam Sơn kia hống hách , Nhất Đỉnh thật sự rất giận giữ , hắn bình tĩnh nói .
” Mời các anh ra ngoài , nếu không chúng tôi sẽ phải động thủ ”
” Giỏi lắm , bảo vệ của 1 khách sạn nho nhoi cũng giám động thủ với tao , 2 tên võ sĩ với 1 tên võ sư sơ kì mà cũng giám lớn lối ” Tam Sơn cười cợt .
Nghe thấy vậy thì Tam Đỉnh tiến lên , anh ta động thủ trực tiếp với Tam Sơn , nhưng 1 giây sau 1 tiếng bịch lớn vanh lên , Tam Đỉnh bay thẳng ra ngoài đập tường lên bàn tiếp tân , cái bàn gần như phá hủy .