Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chiến Thần Trở Về - Chapter 3
You are reading Chiến Thần Trở Về Chapter 3 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chiến Thần Trở Về next time when you come visit our manga website
Cả buổi chiều hôm đó Bảo Sơn nằm trên giường suy nghĩ về nhân sinh , về người vợ kết hôn những không tình cảm kia của anh , và người con gái bé bỏng mà 5 năm qua anh không chăm sóc ở bên . Khi Bảo Sơn xực tỉnh lấy lại tinh thần , nhìn lên đồng hồ đã điểm 4 : 20 ‘ chiều , anh giật mình thu dọn đồ đạc , thay quần áo để đến dự lễ sinh nhật của con gái yêu dấu . Hơn 30 phút sau anh đã có mặt trước cổng nhà , bấm chuông đợi , vài giây sau có 1 người đàn bà ra mở cổng , đó chính là dì Sáu người giúp việc lâu năm của nhà họ Phan . Không như buổi sáng , lần này dì Sáu cười tươi nói
” cậu Đoàn , cậu đến rồi , mọi người đang đợi cậu đó , mặc dù cũng có những thành phần thừa thãi mặt dày ”
Bảo Sơn tươi cười nhìn dì Sáu , nhưng nghe nửa câu sau anh liền ngơ ngẩn , đang định hỏi có chuyện gì thì dì Sáu đã đi vào nhà . Anh lắc đầu cười khổ , đóng cửa cổng lại rồi bước vào nhà , anh nghĩ có chuyện gì vào nhà là biết . Vừa bước vào cửa , anh đã thấy không khí ở đây rất vui vẻ ,nhưng anh cũng phát hiện có 1 giọng nói của 1 người đàn ông lạ trong nhà mình , anh cũng không để ý nhiều , anh nở 1 nụ cười chào mọi người
” Ba mẹ con đến rồi , Mĩ Duyên anh tới rồi ”
Sau câu chào của anh bầu không khí tự nhiên trở nên u ám lạnh lẽo . Đột nhiên giọng nói lạ ấy vang lên
” Bác gái , vị này là ai vậy ? “
Thúy Hiền đưa 1 ánh nhìn khinh thường cho Đoàn Bảo Sơn , sau đó tươi cười đáp lời Trần Đạt
“À con đừng để ý đến nó , nó là thằng con rể vô dụng của nhà bác đấy , sớm muộn bác cũng cho nó li dị với Mĩ Duyên , rồi tống cố nó ra khỏi nhà , sớm muộn con cũng thành con rể của bác thôi ”
Trần Đạt là tổng giám đốc của 1 công ty chi nhanh thuộc tiếp quản của Trần Thị , nghe mặc dù đơn giản nhưng không phải ai cũng được ngồi vào cái ghế đó đâu , những người tài giỏi tinh anh của Trần thị mới có tư cách ngồi vào đó , trong đó có Trần Văn Đạt , 1 người cực giỏi 25 tuổi đỗ tiến sĩ , 27 tuổi làm tổng giám đốc chi nhánh do Trần thị mở . Là 1 trong những chàng rể quý được Thúy Hiền để ý .
“Mẹ , mẹ nói cái gì đấy , con và Bảo Sơn đã đăng kí kết hôn , được pháp luật bảo vệ , con không li dị đừng ai mong đuổi Bảo Sơn đi ” Mĩ Duyên lạnh lùng đáp lại . Mặc dù cô rất ghét Bảo Sơn , vì anh cô đã phải chịu bao nhiêu áp lực , sự dè bỉu từ gia tộc , nên cô không thể cho anh ta đi dễ dàng như thế được , cô phải bắt anh ta đền bù đủ , sau đó rồi muốn làm gì thì làm .
“Anh ngồi xuống , ăn cơm chúc mừng sinh nhật Tiểu Tiên cùng gia đình đi ” Mĩ Duyên ném cho Bảo Sơn 1 ánh mắt lạnh lùng .
Lúc này Bảo Sơn cũng chỉ biết cười khổ ngồi xuống .
” Ba ba , ba bế con đi , con muốn vừa được ba bế vừa được ăn cơm ba đút .” 1 giọng nói non nớt vang lên bên tai Bảo Sơn , anh sững người quay lại nhìn cô bé , cô bé ấy là Tiểu Tiên con gái của anh , nhìn anh mắt mong chờ của cô bé cùng với 1 tiếng gọi ” ba ” tâm thần anh như mềm nhũn , anh liền bế cô bé lên đặt lên đùi mình . Cô bé có vẻ rất vui khi được ngồi trong lòng anh , cô bé cười ríu rít , 2 cái tay trắng nõn nãy giờ liên tục sờ tai sờ mũi véo má anh . Hôm nay có lẽ là ngày cô bé vui nhất trên đời , thực hiện được mơ ước của mình đó là gặp ba .Trần Đạt đột nhiên lên tiếng .
“Tiểu tiên con xem hôm nay chú tặng con món quà gì này .”
Nói xong trong tay Trần Đạt cầm 1 hộp quà màu hồng nhỏ nhắn đáng yêu đưa ra . Tiểu Tiên rất ít khi được người lạ tặng quà nên có vẻ hơi rụt rè , đưa cho Bảo Sơn 1 ánh mắt ngây thơ , sau khi thấy Bảo Sơn cười cười gật nhẹ , cô bé liền tươi cười nhận lấy , không quên cảm ơn
” Con cảm ơn chú Đạt “
“Con mở ra xem chú Đạt tặng con cái gì nào !” Trần Đạt liền lập tức lên tiếng .
Sau đó cái nắp hộp được Tiểu Tiên nhấc ra , Trong đó chứa 1 vật trang sức lấp lánh ánh kim , đó là 1 chiếc lắc tay bằng vàng , được chạm trổ rất tinh xảo. Thúy Hiền sau khi thấy quà sinh nhật Trần Đạt tặng , ánh mắt bà ta lé lên 1 điểm sáng khó thấy , tươi cười nói
“Trần Đạt con cũng phung phí quá rồi , Sao lại tặng Tiên Tiên 1 vật trang sức quý giá như thế này ” ” Nhìn rất tinh xảo , con có thể giới thiệu 1 chút về nó cho chúng ta được không ”
Vẻ mặt Trần Đạt rất đắc ý , mặc dù chi khuôn mặt không hề biểu lộ 1 cảm xúc gì , nhưng trong mắt hắn ta không giấu nổi sự đắc ý đến tột cùng .
” Giới thiệu với cả nhà , chiếc lắc tay này được con nhờ 1 thợ luyện kim cao cấp đúc nguyên khối , sau đó khắc tên và ngày tháng năm sinh của Tiên Tiên lên đó . Trên chiếc lắc tay này còn được khảm 1 viên kim cương hồng , được con nhờ 1 người thợ có tay nghề khắc và khảm lên . ” ” Không giám dấu mọi người , tổng tất cả chi phí của chiếc lắc tay này lên đến hơn 600 triệu .
Cả nhà há hốc mồm nhìn chiếc vòng tay đắt đỏ kia . Sau khi đắc ý xong , Trần Đạt ném cho Bảo Sơn 1 ánh mắt khinh bỉ và nói
” Sơn đại ca không biết có chuẩn bị quà sinh nhật cho con gái của anh không vậy , nếu có thì lấy ra cho mọi người chiêm ngưỡng đi nào “
Bảo Sơn bình tĩnh nói
“Đương nhiên là có rồi ”