Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chiến Thần Trở Về - Chapter 36
You are reading Chiến Thần Trở Về Chapter 36 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chiến Thần Trở Về next time when you come visit our manga website
” Cái này sao có thể , rốt cuộc ngươi là ai ? ” 1 tên trong số đó hốt hoảng lên tiếng .
– ” Mấy tên sát thủ mới vào nghề cũng dám đi ám sát tao , chúng mày chán sống rồi à ? ” Bảo Sơn lạnh lùng đáp
– ” Cái này , tao chỉ làm theo lệnh , nếu có thể hóa giải mong ngài cho biết quý tính để tôi báo lại . Mong cao nhân tha cho 1 mạng , tôi cũng chỉ làm vì tiền thôi ” . 1 tên trong đó sợ hãi nói
Nghe thấy lí mới vào nghề này ham sống sợ chết thì Bảo Sơn cũng chán ghét không buồn nói , anh thả tay ra khỏi 2 thanh kiếm sau đó rút từ trong túi quần ra 1 chiếc khăn rồi lau sạch sẽ bàn tay. Thấy hành động này của Bảo Sơn thì hai tên kia lùi ra sau mấy bước , sợ hãi quỳ thụp xuống . Lúc này Bảo Sơn mới lên tiếng .
– ” Tao không thèm so đo với tổ chức ruồi muỗi của chúng mày , tao là Bảo Sơn , Long Môn tổng tư lệnh . ” Bảo Sơn nhàn nhạt nói
Nghe thấy 5 tiếng ” Long Môn tổng tư lệnh ” thì 2 tên kia run lên bần bật . Mồ hôi lạnh ứa ra toàn thân , cả 2 tên đều cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo từ phía của Bảo Sơn nhìn . Trong giới sát thủ , ai mà chả nghe thanh danh vang dội của Long Môn , hai tên suy nghĩ thì cũng đúng tại vì trong mắt của Long Môn chúng nó thực sự không bằng loài ruồi muỗi . Không lâu sau một tên run bần bật lên tiếng .
– ” Tôi biết ngài sẽ không giết lũ ruồi muỗi chúng tôi cho bẩn tay , ngài tha cho chúng tôi 1 mạng , vậy không biết ngài có yêu cầu gì không ạ ? ”
– ” Chúng mày thông minh hơn tao tưởng tượng đấy . Về bảo thủ lĩnh chúng mày cuốn gói ra khỏi cái đất Thanh Thành này cho tao trong vòng 3 ngày , còn không thì tao sẽ đích thân diệt sát hết chúng mày . Hiểu chưa ? ” Bảo Sơn nói .
– ” Chúng… Chúng tôi hiểu rồi ” Cả hai tên nghe Bảo Sơn nói thì lạnh lẽo sống lưng
– ” Cút ” Bảo Sơn chán ghét nói .
Sau đó cả 2 tên dùng thân thủ nhanh nhất biến mất trước mặt của Bảo Sơn . Sau khi chúng biến mất thì Bảo Sơn mới quay người lại đi đến chỗ của Mĩ Duyên . Lúc này cô ấy đang sợ hãi , người run bần bật , thấy Bảo Sơn tiến đến thì cô đứng lại chạy lại ôm lấy Bảo Sơn , nhưng chẳng may trượt chân ngã .
– ” Cẩn thận ” Bảo Sơn giật mình
– ” A…aaaa… Đau quá ” Mĩ Duyên run rẩy nói .
Bảo Sơn thấy vậy thì vội bước chân đến bên cạnh sau đó cởi giày của Mĩ Duyên ra xem xét cổ chân của cô ấy .
– ” Em có đau lắm không ? ” Bảo Sơn lo lắng hỏi
– ” Em không sao , em vẫn đi được ”
Sau đó cô ấy lại đứng lên nhưng chưa đi được bước nào thì lại khụy xuống. Bảo Sơn thấy vậy thì dứt khoát cởi áo khoác khoác vào người của Mĩ Duyên sau đó khom người xuống bế cô lên theo kiểu bế công chúa .
Tác giả lúc này kiểu : * Lãng mạn vãi l*n \=)) , ghen tỵ các thứ \=((*
– ” Được rồi , ngoan nghe lời , anh bế em về , em bị bong mắt cá chân rồi ” .
Sau đó Bảo Sơn bế Mĩ Duyên về khách sạn , đưa cô lên trên phòng làm việc rồi đi lấy 1 túi đá lạnh . Sau khi lấy đá lạnh thì anh quỳ gối xuống nhấc bàn chân bé nhỏ của vợ anh lên sau đó áp vào đê bớt đau và giảm sưng cho cô . Anh ân cần đến từng chi tiết , Mĩ Duyên thấy hành động này thì tim của cô đột nhiên đập lên thình thịch . Lúc này Bảo Sơn ngước mắt lên nhìn cô thì thấy vẻ mặt đỏ bừng như trái cà chua thì giật mình .
– ” Em bị làm sao thế , em đỏ hết cả mặt lên rồi này . Hay là bị sốt rồi . ” Bảo Sơn lo lắng hỏi
– ” Em không sao , nhưng mắt cá chân của em đau quá . ” Mĩ Duyên cố nặn ra nụ cười để trả lời .
– ” Được rồi em ngồi yên để anh nắn cho nhé ”
Sau đó có 1 tiếng ” rắc ” nghe rất thanh thúy vang lên . Còn Mĩ Duyên thì đột nhiên rên nhẹ .
” A…aaaa ”
– ” Anh chữa xong rồi , nhưng em phải nghỉ ngơi , để anh bế em về . ”
Sau đó Bảo Sơn đứng lên bế Mĩ Duyên xuống dưới sau đó đưa cô vào xe ngồi . Sau khi đóng cửa lại thì anh đi qua buồng lái xe nổ máy rồi phóng 1 mạch về nhà . Lúc này tại tầng cao của 1 tòa nhà bỏ hoang là nơi tụ tập của kế hoạch ám sát Mĩ Duyên , 2 tên lúc nãy ám sát không thành công đang quỳ trước mặt của 1 người . Đó chính là Lý Quyên , người đã được Phan Long thuê để giết Mĩ Duyên và Bảo Sơn. Lúc này Lý Quyên đang rất tức giận , hắn ta lên tiếng .
– ” Tại sao các ngươi thất bại ? Nếu không có lí do hợp lí thì chuẩn bị đi chết đi ”
Hai tên kia nghe vậy thì run rẩy hết cả người . Chúng đột nhiên lên tiếng .
– ” Thưa đại ca , người này không chọc vào được ạ ”
– ” Cái gì , nó là ai mà mày dám nói với fao như thế ? ”
– ” Thưa … thưa ngài , hắn là … là tổng tư lệnh của Long Môn mà người ta đồn là đã rửa tay gác kiếm đấy ạ ”
– ” Thật không , sao mày dám chắc hả ? “
– ” Thưa ngài , là hắn tự nói , với lại chiếc nhẫn rồng được chạm 2 viên kim cương đỏ làm mắt thì không sai được đâu ạ , chính mắt em đã thấy ”
– ” Thế này thì chết rồi. Trước khi rời đi. hắn có nhắn cho chúng mày cái gì không ? ”
– ” Dạ có , Hắn bảo nếu không đi ra khỏi Thanh Thành trong vòng 3 ngày , hắn sẽ đích thân đến g.i.ế.t toàn bộ chúng ta ạ . ”
– ” Cái này , … Lập tức thu dọn , chuyển trụ sở . ”
– ” Đã rõ ”
– ” * Chết tiệt , sao tên Phan Long khôn kiếp kia lại dám đắc tội với người như thế không biết , phải cắt đứt quan hệ với hắn ta ngay khi còn cơ hội mới được * ” .
Sau đó Lý Quyên tay run run lấy chiếc điện thoại gọi một cuộc điện thoại . Đến khi bên kia bắt máy thì có một âm thanh cười đắc ý vang lên .
– ” Sao rồi bạn tốt , ông gọi cho tôi là vì hoàn thành nhiệm vụ rồi đúng không ? “
– ” Tên khốn kiếp nhà ông , tuyệt giao đi , ông biết ông đang đụng vào ai không hả ? Từ nay tôi sẽ biến mất khỏi Thanh Thành , đừng liên hệ cho tôi nữa , Tạm biệt , tên khốn Phan Long nhà ông .”
Phan Long nghe vậy thì ngớ người sững sờ mất vài giây , đến khi sực tỉnh thì điện thoại đã ngắt kết nối . Liên hệ lại thì chỉ nghe 1 câu
– ” Số điện thoại của quý khách hiện tại không liên lạc được , vui lòng gọi lại sau . Để lại lời nhắn sau tiếng * Bíp * “
Đến bây giờ thì Phan Long vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra . Cái người mà Lý Quyên bảo là ai ? Có khi nào lại chính là Bảo Sơn. Nhưng chỉ một lúc sau ông ta liền phủ định chuyện này chỉ vì trong mắt của ông ta thì Bảo Sơn mãi mãi chỉ là 1 tên vô dụng mà thôi . Ông ta liền nghĩ .
– “* Đã vậy thì phải nhờ cơ quan cao cấp hơn vậy , tao không tin là lần này mày không chết Bảo Sơn à *” .
Sau đó thì Phan Long không còn quan tâm chuyện Lý Quyên thất bại nữa . Ông ta lại nhấc điện thoại lên gọi cho một số lạ . Đầu dây bên kia sau một vài tiếng nhạc chờ thì nhấc máy .
– ” Phan Long , lâu lắm rồi không gặp , có chuyện gì không mà phải tìm đến tôi vậy ? “
– ” Diêm Vương, lâu lắm rồi không gặp , đúng là có chuyện cần nhờ ông đây , tôi hẹn gặp ông tại trụ sở nhé .” Phan Long lên tiếng
– ” Được , tôi chờ ông ”
Sau đó Phan Long liền nở một nụ cười lạnh .
Một kế hoạch lớn lại bắt đầu được tiến hành trong âm thầm . Nhưng Bảo Sơn lúc này vẫn chưa biết điều gì đang đợi anh sắp tới . Anh vẫn đang yên bình bên ngôi nhà nhỏ cùng vợ con và 2 ông bà già Phan Quân ăn cơm, bữa cơm gia đình ấm cúng . Đây là sự yên bình trước cơn bão , rồi chuyện gì sẽ đợi anh và người thân của anh đây .
Hãy đón xem truyện mỗi 22:00 phút mỗi ngày nha !