Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chiến Thần Trở Về - Chapter 37
You are reading Chiến Thần Trở Về Chapter 37 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chiến Thần Trở Về next time when you come visit our manga website
Sáng ngày hôm sau vẫn như lịch thường ngày , sau khi ăn cơm xong , đưa bé Tiểu Tiên đến trường thì Bảo Sơn và Mĩ Duyên cùng nhau đi làm . Công việc dạo này khá là suôn sẻ khi Mĩ Duyên luôn có Bảo Sơn giúp đỡ . Sau khi đến khách sạn Kim Hoàng Cung không lâu , cô chợt nhận được một cuộc điện thoại từ ông ngoại Phan Hải . Đầu dây bên kia có tiếng của một cụ ông vang lên .
– ” Alo , Mĩ Duyên à , dạo này con có khỏe không , công việc vẫn tốt chứ ? ” Phan Văn Hải lên tiếng .
Từ đợt trước khi Mĩ Duyên lấy được hợp đồng mua đứt khách sạn Kim Hoàng Cung thì Phan Hải đã đón nhận đứa cháu gái này rất tốt , ông cũng coi trọng hơn nhiều so với hồi sưa .
– ” Dạo này cháu vẫn bình thường . Khách sạn và công ty đều hoạt động rất thuận lợi ạ ” Mĩ Duyên nhẹ nhàng đáp
– ” Được rồi , vậy thì tốt , chiều nay họp gia tộc , cháu nhớ qua sớm nhé . ”
– ” Cháu biết rồi ạ ”
– ” Ừm , được rồi , vậy ông cúp máy trước đây “
Sau khi cúp máy thì Mĩ Duyên thật sự rất tò mò về lí do của buổi họp gia tộc này , do nhiều công việc quá nên cô cũng không nhớ sắp tới có sự kiện gì quan trọng . Suy nghĩ nát óc nhưng không tìm ra vấn đề cô liền bỏ qua , dù gì chiều nay cũng biết , sớm một lúc cũng không để làm gì . Đúng lúc này Bảo Sơn bước vào phòng , đặt mông ngồi xuống sofa nghỉ ngơi . Mĩ Duyên thấy vậy thì lên tiếng .
– ” Chiều nay tổ chức cuộc họp gia tộc , anh xuống chỉ đạo công việc đi rồi tí mình về ăn cơm xong rồi thu xếp qua nhà chính luôn ” .
– ” Sao tự dưng lại họp vậy , có chuyện gì sao ” Bảo Sơn thắc mắc
– ” Em cũng không biết nữa , ông nội cũng không có nói ”
– ” Được rồi , anh hiểu rồi , anh đi ngay ” .
Vài tiếng đồng hồ sau , Mĩ Duyên cùng với Bảo Sơn về nhà ăn cơm trưa sau đó nghỉ ngơi đến đầu giờ chiều thì xuất phát đến nhà chính của dòng họ , nơi thường xuyên dùng để làm phòng họp cho cả họ . Trong lúc này thì tại phòng họp họ Phan đã đông kín người , hầu như mọi người đều đã đến đông đủ . Mọi người đều đang bàn tán xôn xao về việc tại sao ông cụ lại triệu tập họ về họp . Tại nơi ông cụ ngồi , tên Phan Tiến được đặc cách tha thứ không lâu mới về đang bóp chân tay cho ông cụ . Mồm mép lão ta dẻo quẹo để vuốt mông ngựa . Hắn ta làm ra bộ mặt trách móc .
– ” Đấy , ông nội thấy chưa , mới lập được tí công lao mà Mĩ Duyên nó đã không coi ông ra gì rồi . Rõ ràng ông hẹn 2 giờ họp mà bây giờ 1giờ 55 phút còn chưa thấy nó đâu , ông phải cản cáo đấy , không có ngày nó không coi ai ra gì ”
– ” Mĩ Duyên quán xuyến cả khách sạn Kim Hoàng Cung và tổng công ty Tiên Duyên nên nhiều việc , ông thông cảm được . Đừng có mà nói xấu nó , ông lại phạt mày đấy .” Phan Hải lên tiếng .
Thấy ông nội lại bao che cho Mĩ Duyên thì Phan Tiến tức lắm nhưng ông đã nói như vậy thì hắn ta cũng chẳng còn dám lộn xộn gì . Đúng lúc này có một giọng nữ từ ngoài cửa vang lên , nghe thấy giọng nói này thì cả nhà đều nhìn ra phía cửa chính , nơi đó có 4 bóng người đang bước vào .
– ” Không có tôi tha thứ thì anh chưa được ân xá thế này đâu đấy Phan Tiến , bớt cái thói xấu là hay đi nói xấu người khác đi . Anh mà giỏi giang thì công ty Tiên Duyên tôi nhường cho anh lâu rồi , để đến lượt anh ganh tỵ à . Làm việc cực nhọc nhưng không được tăng hoa hồng , anh nghĩ tôi tha thiết lắm chắc ? ” Mĩ Duyên lên tiếng
Nghe thấy Mĩ Duyên chỉ trích mình thì Phán Tiến tức đến xạm mặt . Mặt của hắn ta bây giờ đen hệt như cái đít nồi nhưng lời nói của Mĩ Duyên không sai nên anh ta cũng không dám nói lại . Lúc này thì Phan Văn Hải đang ngồi im nơi chủ tọa lên tiếng .
– ” Được rồi , chị em máu mủ với nhau , đừng chành chọe như thế . Nếu đã đến đông đủ rồi thì ngồi xuống đi chúng ta bắt đầu họp nhé “.
– ” Không lâu sau , tầm khoảng gần 2 tháng nữa sẽ đến sinh nhật lần thứ 80 của ta , lầm này ta muốn tổ chức 1 lần thật lớn để có mặt mũi . Đợt này ta cần có một căn biệt thự để còn bày trí một ít đồ cổ cho mọi người trong giới thượng lưu chiêm ngưỡng . Nơi tổ chức thì cũng được chọn rồi . Đó là căn biệt thự Thanh Long của Thiếu chủ họ Đoàn. Nếu ai lấy được sự cho phép thì sẽ có khen thưởng hậu hĩnh . Nào mọi người cho ý kiến đi ”
Mọi người sau khi nghe xong thì bàn tán nhau rầm rầm . Trong lúc này thì Phan Tiến liền lóe lên một kế hoạch nhỏ trong đầu . Anh ta liền lên tiếng nói với Phan Hải .
– ” Thưa ông , đến khách sạn Kim Hoàng Cung của chi nhánh nhà họ Đoàn con còn không mua được , huống chi là xin giấy cho phép của Thiếu gia nhà họ Đoàn . Nhưng cũng không phải là không thể , con có cách này không biết ông có muốn nghe hay không ? “
– ” Con nói cho ông nghe xem thử xem nào ? “
– ” Thưa ông , con đề cử Mĩ Duyên ạ ”
Nghe thấy lời này thì Mĩ Duyên giật mình , cô liền đứng lên nói với ông cụ nhưng chưa kíp nói thì ông cụ đã ra tay ngăn cản . Thấy vậy thì Mĩ Duyên cũng không dám nói nữa , cô đợi cho Phan Tiến nói hết rồi mới phản bác sau .
– ” Thưa ông , theo như cả họ biết thì Mĩ Duyên đã thu mua khách sạn Kim Hoàng Cung của nhà họ đoàn chỉ với chi phí giảm 50 % , đã thế lại còn mua dứt luôn . Con lại còn nghe được là quản gia nhà họ Đoàn đến đưa quà cưới hỏi , chắc chắn cô ấy và Thiếu gia nhà họ Đoàn có gì đó mà chúng ta không biết , cháu thấy nếu để cô ấy đi thì tỉ lệ sẽ cao hơn đó ạ ” .
Lúc này thì Mĩ Duyên mới lên tiếng phản bác .
– ” Ông ơi , không được đâu , chuyện cháu mua dứt khách sạn Kim Hoàng Cung là do hôm đó cháu may mắn , còn về phần quà cưới hỏi cháu chưa đụng đến bất cứ thứ gì , cháu vẫn đang tìn cách để trả lại cho họ đây ạ ” .
– ” Mĩ Duyên à , cháu vì ông một lần có được không ? Cho dù là như vậy thì người có tỷ lệ làm được chuyện này cao nhất thì cũng chỉ có mình cháu thôi . Cháu nhất định phải giúp ông . Ông đã hứa là phần thưởng sẽ rất hậu hĩnh mà ”
– ” Nhưng mà ông ơi cái này … ”
Mĩ Duyên chưa kịp nói hết câu thì một giọng nói từ phía sau của cô vang lên .
– ” Cho cháu 1 ngày , cháu sẽ mang giây cho phép về đây cho ông . Nhưng phần quà hậu hĩnh mà ông dành tặng là toàn bộ khách sạn Kim Hoàng Cung sẽ là của cô ấy , sẽ không phải là tài sản chung của cả nhà họ Phan. Ông thấy đề nghị của cháu thế nào . ”
– ” Nếu Mĩ Duyên có thể làm được trong vòng 3 ngày thì ông đồng ý , với tư cách là gia chủ của dòng họ Phan thị , trước mặt của toàn thể họ hàng ” Phan Hải vui vẻ đáp lời khi nghe lời nói này .
– ” Bảo Sơn anh yên lặng đi cho tôi ” Mĩ Duyên nói nhỏ .
– ” Ông nội à , cái này cháu …. ”
Cô lại chưa nói hết câu thì Bảo Sơn ra hiệu đừng nói nữa , anh ta ưỡn người lên nói nhỏ vào tai của cô .
– ” Xin em hãy tin tưởng anh ”
– ” Cái này ” Mĩ Duyên đắn đo
– ” Yên tâm , ngồi xuống đi ” Bảo Sơn kéo Mĩ Duyên ngồi xuống ghế .
Đúng lúc này thì một giọng nói vang lên kèm theo một tràng cười đầy sự khinh thường .
– ” Bảo Sơn , Mĩ Duyên, hai người nghĩ hai người là cái gì mà trong 3 ngày có thể đàm phán với thiếu gia của nhà họ Đoàn thế , nực cười , haha”
– ” Vậy nếu chúng tôi có thể làm được thì cậu muốn như nào ? Làm ván cá cược tiếp đi cho vui cửa vui nhà ” Bảo Sơn cười khẩy đáp
– ” Được , cược thì cược . Nếu tôi thua thì 2 tiếng anh rể và chị sẽ được tôi nói khi nhìn thấy 2 người còn nếu anh thua thì anh phải xin lỗi và gọi tôi 1 tiếng anh Tiến , ok chứ . ” Phan Tiến vênh váo .
– ” Được , chốt như vậy nhé . Thưa ông vậy tụi con xin nhận việc này , mong ông làm chủ cho vụ cá cược nhỏ bé này ” Bảo Sơn hào sảng đáp
– ” Thanh niên nghiêm túc, khá lắm , rất hào sảng . Ông sẽ chủ trì vụ cá cược này , vậy nhiệm vụ giao cho các con nhé ”
– ” Vâng , thưa ông ”
– ” Tan họp ”