Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chiến Thần Trở Về - Chapter 51
You are reading Chiến Thần Trở Về Chapter 51 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chiến Thần Trở Về next time when you come visit our manga website
* Bảo Sơn * – Làm sao lại không dám , con của em nuôi bao năm giời cũng không bằng anh mới về .
Mĩ Duyên nghe vậy thì tự nhiên ngừng nói , Bảo Sơn thấy vậy thì cũng lạ . Anh quay sang nhìn mĩ Duyên thì đã thấy nước mắt cô rưng rưng nhìn anh , Bảo Sơn giật mình thon thót . Anh đã quên rằng chính anh là người làm cho Mĩ Duyên phải khổ sở như bây giờ , ấy thế mà anh lại dám đụng vào nỗi đau khổ của cô . Bảo Sơn vội vàng tiến lại gần cầm tay Mĩ Duyên rồi nói .
* Bảo Sơn * – Anh … anh xin lỗi . Anh không có cố ý nhắc đến chuyện này . Là lỗi của anh .
Mĩ Duyên nghe vậy thì sự tủi thân ngày càng lớn lên trong lòng cô , nước mắt của cô bắt đầu lăn xuống trên hai gò má , những sự sỉ nhục , sự tự ti , gánh nặng mà gia tộc đè lên người cô bao lâu nay làm cô không tài nào kìm lại được nước mắt . Bảo Sơn thấy vậy thì vội vàng lấy giấy rồi lau nước mắt cho Bảo Sơn . Đang lau thì đột nhiên , một tiếng bốp nghe đến chát một cái vang lên . Một bên má của Bảo Sơn bâu giờ đã in hằn nguyên một cái dấu bàn tay đỏ rực , từng ngón tay hiện lên đến rõ ràng . Bảo Sơn ngơ ngác ngước mắt lên nhìn Mĩ Duyên , anh thấy được sự tủi thân trong quãng thời gian năm năm anh đi trào ra bên ngoài . Bảo Sơn tiến lại gần thềm một chút rồi ôm chầm lấy Mĩ Duyên vỗ về , lần này thì Mĩ Duyên lại không đẩy Bảo Sơn ra như bao lần khác nữa mà ôm lấy cậu rồi khóc lớn , may sao căn phòng này của Mĩ Duyên được gắn tường cách âm đầy đủ chứ không những người bên ngoài lại định chạy vào xem có chuyện gì rồi . Bảo Sơn vỗ vai Mĩ Duyên nhẹ nhàng rồi dỗ dành cô .
* Bảo Sơn * – Anh xin lỗi về khoảng thời gian trước đã bỏ lại hai mẹ con em . Nhưng mong em hiểu cho anh , năm năm trước anh là một thằng bảo vệ thì làm sao dám đứng bên cạnh một cô đại tiểu thư như em đường đường là một tổng giám đốc của một công ty lớn . Áp lực làm một thằng đàn ông quá lớn khi anh phải ở rể . Anh chọn ra đi để đến ngày hôm nay anh có đủ sức gánh tất cả hộ em thì anh quay về . Và anh cũng đã thực hiện được . Ngay bây giờ , bất cứ điều gì làm em khó khăn em đều có thể hỏi anh và nhờ anh giúp . Anh dư sức để cả cái đất này phải quy phục dưới chân em .
Mĩ Duyên nghe vậy thì dừng khóc , cô đưa tay quẹt hai dòng nước mắt trên má rồi đẩy Bảo Sơn ra . Cô nhìn thật kĩ vào cả khuôn mặt lẫn ánh mắt kiên định của Bảo Sơn bây giờ . Cô nhẹ giọng hỏi :
* Mĩ Duyên * – Anh nói tất cả đều là thật chứ ?
Bảo Sơn nghe vậy thì không một chút chần chừ mà đáp lời lại luôn .
* Bảo Sơn * – Anh chắc chắn điều đó , và anh cũng hứa là sẽ không bao giờ bỏ rơi hai mẹ con em nữa .
Mĩ Duyên nghe thấy từng lời nói chân thành , cô nhận thấy điều này từ ánh mắt cử chỉ trên gương mặt của Bảo Sơn đều chứng minh điều đó . Trong lòng Mĩ Duyên bây giờ cuộn trào lên một niềm xúc động , những tủi thân , uất ức trong năm năm qua không có Bảo Sơn ở bên tuôn trào ra . Cô khóc , khóc rất nhiều , thậm chí là rất thảm thiết . Bảo Sơn chỉ ngồi bên ôm chặt và vỗ vỗ vào vai của cô để động viên phần nào . Anh cũng tinh tế khi đưa hộp giấy cho Mĩ Duyên để cô thỉnh thoảng lau nước mắt . Một lúc lâu sau thì Mĩ Duyên ngừng khóc , cô đã bình tĩnh trở lại . Cô ngước lên nhìn khuôn mặt của người chồng trên danh nghĩa trước giờ của cô . Một thứ tình cảm nhen nhóm từ những ngày đầu Bảo Sơn trở về cũng bắt đầu bùng lên , ngọn lửa của tình cảm là thứ mà rất ít người trong chúng ta kìm nén được , và Mĩ Duyên cũng nằm trong số đó . Cô nhổm người dậy rồi đặt đôi môi đỏ mọng ấm áp cũng không thiếu phần ướt át lên môi của Bảo Sơn . Bảo Sơn bị hành động của Mĩ Duyên làm cho giật mình , nhưng không lâu sau thì anh cũng kịp thời lấy lại được tinh thần mà hòa nhịp vào với Mĩ Duyên . Cả hai tình tứ bên trong căn phòng một hồi lâu , đến khi Bảo Sơn đẩy ngã Mĩ Duyên xuống rồi định tiến đi xa hơn thì Mĩ Duyên đẩy anh ra rồi nói .
* Mĩ Duyên * – Em chưa chuẩn bị tâm lí , có thể từ từ rồi hãy tiến xa hơn được không ?
Bảo Sơn nghe vậy thì cũng không nói gì , anh gật đầu rồi lại cúi người xuống ngửi tóc của Mĩ Duyên , hôn lên cổ lên tai của cô , Mĩ Duyên quằn quại trong sự đê mê . Không lâu sau thì Bảo Sơn lại tiếp tục đặt lên môi của Mĩ Duyên một nụ hôn cháy bỏng . Cả hai cứ quấn quýt nhau mãi như vậy cho đến khi thấm mệt . Bảo Sơn ngừng lại rồi ôm Mĩ Duyên nằm trên sofa , cả hai đưa ánh mắt đằm thắm nhìn đối phương . Mĩ Duyên lúc này mới lên tiếng .
* Mĩ Duyên * – Em hỏi và anh phải trả lời thật lòng , có được không ?
* Bảo Sơn * – Có thể , nhưng có những chuyện cho đến hiện tại em chưa nên biết , anh sợ nó ảnh hưởng đến em và gia đình .