Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Chiến Thần Trở Về - Chapter 55
You are reading Chiến Thần Trở Về Chapter 55 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Chiến Thần Trở Về next time when you come visit our manga website
Mĩ Duyên nghe vậy thì cũng có chút cảm động . Cô liếc ánh mắt đầy yêu thương sang nhìn Bảo Sơn rồi tiếp tục nhấn chân ga phóng vun vút về nhà . Về đến nhà thì đã thấy hai ông bà già Thu Hiền và Khắc Quân đang ngồi đó đi giày thể thao để đi tập thể dục . Bảo Sơn bế Tiểu Tiên lên gác , đi qua có chào cả hai ông bà già , Mĩ Duyên đi sau cũng gật gật đầu với bố mẹ . Dù Sáu thì đang loay hoay trong căn bếp chuẩn bị đồ ăn tối cho tất cả mọi người . Bảo Sơn và Mĩ Duyên lên phòng sở soạn tắm rửa rồi nghỉ ngơi hóng gió ngoài ban công một lúc . Độ hơn 1 tiếng sau , Tiểu Tiên thức dậy . Mĩ Duyên đưa cô bé đi tắm rửa rồi cùng Bảo Sơn xuống dưới nhà ăn tối . Cả gia đình ấy cứ thế trôi qua một buổi tối đầy không khí đầm ấm nhưng vẫn không khỏi có những ánh mắt khó chịu từ Thu Hiền liếc xéo Bảo Sơn . Bảo Sơn cũng chỉ đành bất lực thôi chứ có dám làm gì . Sáng hôm sau , Bảo Sơn vẫn dậy sớm như mọi khi , anh bế Tiểu Tiên lên đặt vào lòng của Mĩ Duyên . Con bé đang buồn ngủ nên cũng chẳng thức giấc mà tiếp tục ôm mẹ nó ngủ một giấc ngon lành . Mĩ Duyên cũng có chút tỉnh dậy , cô vừa mở mắt thì Bảo Sơn đã nhấc cằm cô lên một chút rồi đặt một nụ hôn buổi sáng lên đôi môi đỏ thắm của cô . Mĩ Duyên bây giờ đỏ ửng cả khuôn mặt . Cô thu người lại ôm Tiểu Tiên vào lòng tiếp tục ngủ , chẳng ai biết trong đầu của Mĩ Duyên bây giờ đang nghĩ cái gì nữa . Bảo Sơn cười cười đắp chiếc chăn lên cho cả hai mẹ con rồi nhẹ nhàng mở cửa sau đó đóng cửa chui ra ngoài ban công hóng gió . Đứng độ vài phút ngoài đó thì Bảo Sơn đưa tay vào túi quần móc ra chiếc điện thoại rồi bấm số gọi cho Diệp Thu . Tiếng chuông nhạc chờ vang lên , một lúc sau thì một giọng nói cung kính từ đầu dây bên kia vang lên .
* Diệp Thu * – Chào tổng tư lệnh .
* Bảo Sơn * – Ừ , Long môn dạo này như nào ? Vẫn hoạt động tốt chứ ?
* Diệp Thu * – Báo cảo tổng tư lệnh , Long Môn hiện tại vẫn hoạt động rất tốt . Tôi rất cố gắng để lãnh đạo tất cả các anh em trong quân đoàn sát thủ Long Môn . Nhiệm vụ luôn là hoàn thành 100 % và chỉ là những nạn nhân cũng không liên quan đến chính trị hay những người cấp cao của các nước mà chỉ là một vài đại gia phú hào lộng hành , coi trời bằng vung .
* Bảo Sơn * – Ừ , tốt lắm . Tôi có chuyện muốn nhờ cậu đây .
* Diệp Thu * – Có gì phân phó anh cứ giao cho em . Em sẽ cố gắng hoàn thành thật tốt .
* Bảo Sơn * – Cũng không có gì . Làm cho tôi một chiếc nhẫn Long Hậu .
Diệp Thu nghe vậy thì hoàn toàn đứng hình . Anh ngơ ngác ra một lúc rồi mới lên tiếng .
* Diệp Thu * – Sếp … sếp có vợ rồi á ?
* Bảo Sơn * – Ừ , đúng rồi . Có gì lạ lẫm lắm sao ?
* Diệp Thu * – À , không không . Em biết rồi . Sếp cứ để nhiệm vụ này lại cho em .
* Bảo Sơn * – Ừ , tôi cho cậu thời gian một tuần . Giao công việc cho người chuyên làm nhẫn Long Vương làm . Một tuần sau đích thân mang đến đây cho tôi . Chiếc nhẫn Long Mẫu này có ý nghĩa rất quan trọng với cả Long Môn đấy .
* Diệp Thu * – Em đã hiểu , sếp cứ yên tâm ở em .
* Bảo Sơn * – Ừ , tôi cúp máy đây .
* Diệp Thu * – Vâng , em chào sếp .
Sau khi cúp máy điện thoại , Diệp Thu nhanh chóng rảo bước chân đi xuống phòng hoàn kim . Mở cửa căn phòng ra thì đã thấy có một người thợ đang ngồi tỉ mỉ mài một thứ gì đó . Diệp Thu đi đến trước mặt người ấy rồi nói .
* Diệp Thu * – Dừng lại tất cả các công việc đang làm . Làm ngay cho tôi một chiếc nhẫn , thời hạn là 7 ngày .
Ông thợ đang tỉ mỉ nghe thấy giọng nói của Diệp Thu thì dừng lại công việc rồi khó hiểu nói .
* Ông Thợ kim hoàn * – Làm chiếc nhẫn gì mà cần tới 7 ngày cơ ? Ngoài nhẫn Long Vương thì làm gì còn chiếc nào cần tỉ mỉ thế .
* Diệp Thu * – Làm một chiếc nhẫn Long Mẫu cho vợ của Thái thượng trưởng lão tổng tư lệnh Long Môn Bảo Sơn .
Vừa mới nghe hết câu thì gã thợ kim hoàn rịn ra một tầng mồ hôi lạnh trên trán . Gã gật gầy đầu rồi đứng dậy bắt đầu đi chọn nguyên vật liệu tốt nhất rồi bắt đầu lao vào công việc . Diệp Thu thấy mọi thứ đã ổn thỏa thì cũng mở cửa rời đi . Ở bên kia , sau cuộc gọi cho Long Vương Diệp Thu . Bảo Sơn tiếp tục bấm máy gọi thêm một cuộc gọi . Đầu dây bên kia sau ba tiếng nhạc thì bắt máy .
* Thiên Nguyên * – Alo , đại ca đấy à . Lâu lắm rồi mới thấy liên hệ cho em , tưởng quên mất thằng em này rồi chứ .
* Bảo Sơn * – Haha , dạo này anh bận lắm , chú cũng biết điều đó mà đúng không .
* Thiên Nguyên * – À vâng , em nói đùa thế thôi chứ không có ý gì đâu . Mà hôm nay anh gọi em có chuyện gì thế .
* Bảo Sơn * – Anh chuẩn bị công bố thân thế cho toàn bộ gia tộc họ Phan biết trong buổi sinh nhật ông ngoại Phan Văn Hải của Mĩ Duyên . Anh cũng đang cần một món vòng cổ hay lắc tay để tặng cho cô ấy . Nhẫn thì anh đang bảo Diệp Thu làm cho một cái Long Mẫu rồi .
* Thiên Nguyên * – À , thế thì em biết . Nhà đấu giá Sao Mai ở trên đường Nguyễn Trãi ba hôm nữa sẽ đấu giá một chiếc vòng cổ Huyết lệ được làm từ một viên kim cương đỏ , khá to đấy anh .
* Bảo Sơn * – Hừm … Vòng cổ làm từ kim cương đỏ à . Được , thôi thì tạm như vậy đi . Thế hôm nào nó tổ chức ?
* Thiên Nguyên * – Ba ngày nữa đó anh .
* Bảo Sơn * – Ừm, vậy để hôm đó anh thử đi kiếm chút vận may xem sao .
* Thiên Nguyên * – Vâng , hôm nào rảnh thì đến thăm thằng em này một chút đấy nhé .
* Bảo Sơn * – Anh sẽ cố gắng sắp xếp công việc rồi đến thăm chú sau . Thế công việc dạo này thế nào rồi ?
* Thiên Nguyên * – Vẫn ổn áp lắm anh ạ . Chu Văn Khánh cũng rất có tiền đồ . Anh trọng dụng ông ta là một điều tốt không thể nào tốt hơn .
* Bảo Sơn * – Ừ , vậy là tốt . Anh còn phải dùng đến ông ta nhiều . Trong dụng sớm , cho ít phàn thưởng là ông ta sẽ ngoan ấy mà .
* Thiên Nguyên * – Vâng , ha ha .
* Bảo Sơn * – Ừm . Vậy làm việc tiếp đi . Anh có việc bận , anh đi đây .
* Thiên Nguyên * – À vâng , ha ha .
Sau đó Bảo Sơn cúp máy rồi nhẹ nhàng mở cửa ban công bước vào trong phòng rồi đóng cửa lại . Mĩ Duyên và Tiểu Tiên vẫn ôm nhau ngủ rất ngon , Bảo Sơn cũng không muốn làm mất giấc ngủ của hai mẹ con nên từ từ mở cửa phòng ngủ đi xuống dưới nhà tập võ mỗi sáng . Mĩ Duyên thấy Bảo Sơn đã đi ra bên ngoài thì cũng bừng tỉnh mà mở mắt , bây giờ mặt cô lại tiếp tục đỏ lên vì nụ hôn khi nãy mà Bảo Sơn dành tặng , cô thấy người chồng của mình ngày càng tỏa ra một sức quyến rũ đến lạ thường . Sức quyết rũ và tính quyết đoán cô chưa thấy được ở một gã đàn ông nào khác ngoài Bảo Sơn . Mĩ Duyên trầm ngâm suy nghĩ rồi xoa xoa đầu Tiểu Tiên . Một lúc sau cô nhìn xuống Tiểu Tiên , khuôn mặt cô bé thật sự rất dễ thương , hiện tại lại đang nằm trong vòng tay ôm lấy Mĩ Duyên mà ngủ ngon lành . Mĩ Duyên càm thấy có chút hạnh phúc vì có Bảo Sơn làm chồng và Tiểu Tiên là đứa con gái đầu lòng của cô . Một lúc sau thì Tiểu Tiên cũng vươn vai rồi mở mắt thức dậy , thấy mẹ đang ôm cô bé thì cô bé có chút tụt hứng . Tiểu Tiên nói .
* Tiểu Tiên * – Con chào mẹ , bố đâu rồi mẹ ?
Nghe thấy giọng nói của con thì Mĩ Duyên cũng có chút vui , nhưng vừa nghe đến hết vế sau thì cô chỉ biết trầm cảm mà cười khổ . Nuôi con bé bao nhiêu năm nay , ấy thế mà bố nó vừa mới về thôi là quấn bố cả ngày , mẹ thì ném sang một bên không thèm quan tâm . Mĩ Duyên chỉ có thể đáp .
* Mĩ Duyên * – Bố con thức dậy rồi , chắc là đang ở dưới kia tập luyện đấy .
Mĩ Duyên hiện tại cũng chẳng biết Bảo Sơn đang làm gì nhưng thường thường thì công việc đầu tiên mỗi sáng của Bảo Sơn là tập luyện cho đến lúc ăn cơm . Ngày nào Mĩ Duyên cũng thấy Bảo Sơn tập như vậy đều đều bất kẻ ngày mưa ngày nắng . Cô cũng có chút khó hiểu nhưng cũng chẳng quan tâm đoái hoài đến , lúc đó thì Bảo Sơn thường hụt hẫng một chút nhưng anh vẫn cố bình tĩnh rồi tập trung luyện tiếp . Tiểu Tiên nghe xong câu trả lời của Mĩ Duyên thì đạp chăn , vươn vai rồi mở cửa chạy ton tót xuống dưới nhà . Thấy cảnh này thì ngoài cười khổ Mĩ Duyên cũng đâu thể làm gì hơn . Một lúc sau thì Mĩ Duyên cũng đánh răng rửa mặt rồi đi xuống dưới nhà ăn sáng . Ngồi ra bàn cơm thì đã thấy thằng bố đang tập thể dục còn đứa con bán mẹ theo cha thì đang đung đưa đôi chân nhìn bố nó . Mĩ Duyên đã thấy dì Sáu chuẩn bị gần đày đủ các món ăn thì nói .
– Hai bố con đi vào trong nhà ăn sáng đi kẻo muộn nào .
Bảo Sơn nghe vậy thì dừng lại động tác , thu thế rồi hít thở thật sâu . Sau đó tiến lại thềm cửa bế Tiểu Tiên lên đưa đi làm vệ sinh cá nhân rồi bế con bé ra ăn sáng cùng gia đình . Thu Hiền và Khắc Quân đang ngồi trên bộ sofa nghe bản tin thời sự sáng thấy cách nói chuyện thân mật của Mĩ Duyên với Bảo Sơn thì nhìn nhau không hiểu gì . Thu Hiền có chút khó chịu với cách con gái mình thân mật xưng hô với Bảo Sơn . Bà không thèm xem ti vi nữa mà bỏ đó rồi đi đến chỗ của Mĩ Duyên , bà lên tiếng nói nhỏ .
* Thu Hiền * – Này , nay con bị ấm đầu hay sao mà thân thiết xưng hô với thằng ở rể kia vậy ?
* Mĩ Duyên * – Lạ lắm hay sao vậy mẹ ? Anh ấy dù hì cũng là chồng hợp pháp giấy tờ đầy đủ của con mà .
* Thu Hiền * – Như thế cũng không được . Con xưng hô như thế khác nào đã chấp nhận nó là chồng của con trên cả giấy tờ lẫn tinh thần .
* Mĩ Duyên * – Vâng , đúng rồi ạ .
Thu Hiền nghe thấy câu trả lời của Mĩ Duyên thì xửng sốt , bà còn tưởng con gái yêu quý của bà ghét tên ở rể kia lắm cơ chứ có đâu ngờ thậm chí con gái của bà không ghét mà lại còn âm thầm chấp nhận tên kia từ lúc nào .