Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1098
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1098 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Trước kia Hạ An Nhiên đã tới nơi ở của Bùi Kì rất nhiều lần.
Ngoài cửa trước ra, thì cán biệt thự này còn có một cửa sau.
Hạ An Nhiên đeo khấu trang, ngụy trang một chút, sau đó cô lặng lẽ rời đi từ cửa sau, không thu hút sự chú ý của Quý Phong và những người khác.
Hạ An Nhiên đi thẳng ra tiểu khu của biệt thự, đi đến ven đường bên ngoài, cô đưa tay nhanh chóng goi một chiếc xe taxi.
Sau khoảng nừa tiếng, cô đã tới mục tiêu.
Đây là nhà hàng cùa khu Tây Thành.
Lúc này người đàn ông có hẹn với Hạ An Nhiên đã có mặt.
Đối phương có khuôn mặt dài, gò má cao và cằm nhọn, đôi mắt nhỏ kia ẩn chứa khí chất nham hiềm.
Hạ An Nhiên nhận ra đối phương trong chớp mắt.
Người đàn ông này tên là Trình Lập, trước kia anh ta là
nhóm con trai xấu xa đã bắt nạt cô và chị Khả Tình ỏ’ trong cô nhi viện.
Trình Lập nhìn Hạ An Nhiên bước vào.
Dù Hạ An Nhiên mặc quần áo và mang đồ trang sức bình thường, nhưng cũng không thể che giấu dáng người mảnh khảnh của cô, điều này khiến ánh mắt của đối phương dính chặt ở trên người cô. . .
Trong đôi mắt nhỏ bé của Trình Lập lộ ra vẻ tham lam, “Mắy năm không gặp, vóc người của cô càng ngày càng đẹp.”
Khi đối mặt với ánh mắt bẩn thỉu cùa Trình Lập, Hạ An Nhiên đè nén cơn buồn nôn ở trong lòng, cô ngồi ở đối diện với anh ta.
Mà Trình Lập đã bị vóc người cùa Hạ An Nhiên hấp dẫn, sau đó anh ta càng tò mò hơn về khuôn mặt tuyệt đẹp dưới lớp khẩu trang của cô.
Liệu có xinh đẹp hơn bức ảnh ờ trên tin tức trước đó?
Trình Lập bất giác vươn tay, anh ta muốn cời khẩu trang của Hạ An Nhiên ra.
Nhưng . ..
Khi Hạ An Nhiên nhìn thấy hành động nói nàng tùy tiện của Trình Lập, cô lập tức vươn tay rút dao đang mang theo bên mình ra, chém dọc theo cồ tay của đối phương một cách gọn gàng lưu loát.
Trình Lập bị hành động này của cô làm cho hoảng sợ, anh ta cũng không kịp rút tay về.
Nhưng, khi anh ta nhìn thấy Hạ An Nhiên rút dao ra nhưng không đâm trúng bàn tay của anh ta, thì anh ta vui mừng và lộ ra sự đùa cợt, “Kỹ thuật dao của cô không chuẩn!”
Ngay khi anh ta vừa dứt lời, anh ta lại nhìn thấy cố tay của anh ta bắt đầu cháy máu.
Trình Lập trợn to mắt, anh ta hốt hoảng rút cánh tay về.
Lúc này anh ta mới chú ý tới cổ tay của anh ta đã bị rạch một đường rắt dài.
Mặc dù không đến mức chảy máu quá nhiều, nhưng vết rách này trông hơi khủng bố, khiến sắc mặt của Trình Lập lập tức trỏ’ nên vô cùng khó coi, anh ta không kiềm chế được cảm xúc, anh ta đứng dậy gằm lên với Hạ An Nhiên, “Cái thứ đê tiện, cô muốn tìm đường chết sao!”
Hạ An Nhiên chơi đùa với con dao, sau đó cô tiện tay đâm
con dao xuống mặt bàn.
Lưỡi dao đâm sâu vào chiếc bàn gỗ rắn chắc.
Sau khi nhìn thấy cảnh này, Trình Lập lập tức ngẩn người.
Con dao này phải sắc bén bao nhiêu, thì mới có thể đâm thủng bàn một cách dễ dàng.
Hạ An Nhiên lại chậm râi rút con dao ra khỏi bàn, cô nhìn Trình Lập bằng ánh mắt lạnh lùng, “Đao kiếm không cỏ mắt, anh có thế ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng không?”
Trình Lập bị sự bình tĩnh của Hạ An Nhiên làm cho khiếp sợ, cuối cùng anh ta ôm cánh tay và ngồi xuống với vẻ mặt không cam lòng, anh ta cắn răng nghiến lợi nói: “Cô đừng
quên, cô tới đây để làm gì! Cô tới đây để làm giao dịch với tôi!”
Hạ An Nhiên dùng ngón tay nhẹ nhàng búng lên cán đao, cô không trả lòi câu hỏi của Trình Lập, mà là nhàn nhạt hỏi ngược lại: “Nói đi, người đứng sau anh là ai!”
Vốn dĩ trong đôi mắt của Trình Lập tràn đầy sự tức giận, nhưng sau đó anh ta lại trở nên ngẩn người.
vẻ mặt của Hạ An Nhiên vẫn trong trẻo lạnh lùng vô song, “Có lẽ những bức ảnh kia là do người khác đưa cho anh, bảo anh tới đây đế uy hiếp tôi, đúng không? Mà có lẽ người bảo anh đi uy hiếp tôi cũng không phải là vì tiền, mà là có những mục đích khác, đúng không?” Khi hai người đang nói chuyện, cô liếc nhìn Trình Lập bằng ánh mắt lạnh lùng, “Ví dụ như, bảo tôi làm ra một số chuyện phân bội cậu cả Lãng.”
Sắc mặt của Trình Lập trở nên u ám, anh ta lên tiếng phủ nhận, “Những bức hình này là do tôi tìm được trước khi cô nhi viện bị cháy, tại sao người ngoài có thề đưa cho tôi!”