Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1222
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1222 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Sắc mặt của chủ nhiệm Ngô sa sầm lại khi nghe thấy điều này.
Lư Tụ là người được chuyển đến từ Kinh Đô, mặc dù cô ấy còn trẻ tuồi nhưng lại có náng lực rất cao!
Lúc này cồ ấy mới vừa nhảy dù đến bệnh viện Phụ Ấu ở thành phố Lô Hải, nhưng cô ấy đã có thể ngồi ỏ’ cùng vị trí với chủ nhiệm Ngô.
Gần đây chủ nhiệm Ngô đang tranh giành chức vị Phó viện trưởng.
Dựa theo đạo lý mà nói, với tuồi tác, danh vọng, năng lực của cô ta cũng rất cao, nếu không xảy ra chuyện bất trắc thì có lẽ cô ta sẽ giành được chức vị Phó viện trưởng.
Nhưng Lư Tụ lại đột ngột xuất hiện, khiến cho những chuyện mà cô ta cho là chắc chắn đã tăng thêm một số biến hỏa.
Năng lực của Lư Tụ đã quá rõ ràng đối với những người ở trong giới y học, nếu không tại sao cô ấy có thể trờ thành chủ nhiệm với độ tuồi còn nhỏ như vậy.
Bây giờ Lư Tụ là một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ của cô ta.
Nghe nói phòng bệnh bên cạnh do Lư Tụ sắp xếp, lúc này chù nhiệm Ngô mới dặn dò bác sĩ Cao: “Giúp tôi tìm hiểu rõ tình hình của người phụ nữ có thai kia.”
Bác sĩ Cao là người của chủ nhiệm Ngô, cô ta lập tức gật đầu đồng ý, “Tồi sẽ tìm hiểu thật kỹ.”
Không bao lâu sau, bác sĩ Cao đã thuận lợi lấy được tình hình cơ bản cùa Hạ An Nhiên.
Khi bước vào phòng làm việc của chủ nhiệm Ngô, bác sĩ Cao kích động nói: “Chủ nhiệm Ngô, người phụ nữ mang thai trong phòng bệnh ở bên kia tên là Hạ An Nhiên, ca bệnh của cô ta đặc biệt hiếm thấy.”
Sau đỏ, cô ta đưa một số thông tin mà mình tìm được cho chủ nhiệm Ngô.
Sau khi chủ nhiệm Ngô xem xong, trên mặt cô ta lộ ra vẻ lạnh lùng, “Thảo nào Lư Tụ lại muốn đặc biệt sắp xếp một phòng bệnh cho đối phương, hóa ra là để thuận lợi cho cô ta nghiên cứu ca bệnh đặc biệt này bất cứ lúc nào!”
Ngày thường ở khoa sản của bọn họ cũng không có ca bệnh khỏ khăn, hầu như tất cả đều hoạt động bình thường.
Nhưng nếu có một ca bệnh đặc biệt có thể nghiên cứu, thì việc này có thể nâng cao danh tiếng bác sĩ cùa bọn họ lên rắt nhiều.
Sỡ dĩ lúc đầu danh tiếng của Lư Tụ có thề vang xa, cũng là bởi vì cồ ấy đã chữa trị cho một người phụ nữ mang thai có hoàn cảnh đặc biệt, kéo đối phương trở về từ ranh giới sinh tử, không chỉ cửu được người phụ nữ mang thai mà thai nhi cũng được sinh ra một cách an toàn.
Bây giờ ca bệnh này còn đặc biệt phức tạp hơn ca bệnh của thai phụ mà năm đỏ Lư Tụ đã phụ trách. . . cỏ thể nói đây là trường hợp kỳ lạ chưa từng xuất hiện bao giờ.
Nếu như người phụ nũ’ có thai kia ở trong tay của cô ta, cho dù theo tình huống hiện tại thì cô ta cũng không thể cứu được thai nhi.
Nhưng cô ta chì cần bảo vệ mạng sống của người phụ nữ có thai kia, đây vẫn có thể được xem là một án lên thành công.
Đến lúc đó đương nhiên cô ta sẽ lấy được vinh dự mà cô ta nên có!
Và tất nhiên vị trí phó viện trưởng cũng sẽ rơi vào trong tay của cô ta.
Sau khi chủ nhiệm Ngô nhận ra đây là một cơ hội thì cô ta trực tiếp đứng dậy, “Tôi phải đến phòng bệnh để thăm người phụ nữ có thai kia.”
Nhưng bác sĩ Cao không biết, đây là chủ nhiệm Ngô muốn đi cướp người.
Nếu như chủ nhiệm Ngô có thể cướp được bệnh nhân này vào trong tay cùa mình, thì đến lúc đỏ một người đi theo chủ nhiệm Ngô như cô ta, cũng có thế nhận được một chút lợi ích.
Dưới sự vây quanh của bác sĩ Cao, chủ nhiệm Ngồ tiến vào
phòng bệnh của Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên vừa cầm vali đến phòng bệnh riêng này.
Mặc dù phòng bệnh riêng này không phải là phòng bệnh vip và xa hoa như ở bệnh viện An Khang.
Nhưng nó cũng có một phòng khách, có một phòng vệ sinh riêng, giống như cách bố trí, kết cấu chung của khách sạn.
Có lẽ cô phải ỏ’ lại phòng bệnh này một thời gian, nên dĩ nhiên cô sẽ trả lại phòng ở khách sạn.
Sau khi bàn chuyện xong, cô vẫn luôn ở trong phòng bệnh, có lẽ cô sẽ không gặp phải Lảng Mặc.
Hạ An Nhiên vừa mới thu dọn đồ đạc xong, ngay khi cô ngồi trên ghế sồ pha ở trong phòng khách đề nghỉ ngơi thì có người đến gõ cửa.
Vốn dĩ cô cho là Lư Tụ.
Nhưng sau khi mờ cửa ra, cô nhìn thấy hai vị bác sĩ mà cô không biết.
Hạ An Nhiên khỏ hiểu, “Các bác sĩ có chuyện gì không?’
Bác sĩ Cao chỉ vào chủ nhiệm Ngô và giới thiệu, cô ta nói bằng giọng điệu nhiệt tình: “Vị này là chủ nhiệm Ngô của bệnh viện Phụ Áu, cô ấy đặc biệt đức cao vọng trọng ở trong bệnh viện của chúng tôi, nàng lực của cô ấy rất giỏi. . . Sau khi cô ấy biết được tình hình của cô, cô ấy rất muốn đến để phụ trách tình hình của cô.”