Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1319
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1319 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Sau một tiếng hơn, Lư Tụ cũng đi ra.
Hạ An Nhiên khóc mệt nên đã ngủ.
Lư Tụ đi ra, thấy phòng khách không chỉ có Lăng Mặc và Phó Tân mà còn có một người đàn ông trẻ.
Lư Tụ nghĩ đến dáng vẻ tuyệt vọng, suy sụp của Hạ An Nhiên, ánh mắt cô đầy tức giận nhìn Láng Mặc: “Anh giết cô ấy rồi!”
Mặc dù mới quen biết Hạ An Nhiên được một thời gian, nhưng trong mắt cô thì mối quan hệ của họ không chì là bác sĩ và bệnh nhân.
Thái độ kiên quyết của Hạ An Nhiên cố gắng giữ lại đứa bé khiến cô vô cùng đau lòng.
Trước đỏ, An Nhiên từng giúp cô thoát khỏi một kiếp nạn lớn, cô rất biết ơn Hạ An Nhiên.
Tất cả những cảm xúc dồn lại khiến Lư Tụ xem Hạ An Nhiên như một đứa em gái.
Bây giờ, em gái bị ức hiếp đến gần chết khiến cô có thể
không tức giận sao?
Lư Tụ thường ngày là người rất rộng lượng, cũng không thể kiếm soát được cảm xúc mà liên tục khiển trách Láng Mặc.
Sau khi trách mắng anh ta, cô cũng không muốn thấy tên cặn bã này nữa nên rời khỏi phòng bệnh.
Sau khi Lư Tụ rời đi, Phó Tân cũng nhanh chóng đi theo và muốn hỏi thám tình trạng của chị dâu.
Láng Mặc ngồi trên sofa nhắm mắt lại.
Anh đã giết chết trái tim của mèo hoang nhỏ và khiến cô rơi vào tuyệt vọng.
Sắc mặt của Thu Tử Châu có vẻ phức tạp: “Lão đại, anh đừng nghe cô ta nói bậy, cô ta không hiểu dụng tâm của chị dâu đối với anh.”
Làng Mặc không muốn nói gì thêm.
Trong một tiếng này, anh nghĩ rắt nhiều và càng nghĩ càng hối hận.
Anh và mèo hoang nhỏ vốn khồng nên đi đến tình cảnh
hiện tại.
Nếu từ đầu anh nói rõ với mèo hoang nhỏ thì bất kề cô chọn gì, anh cũng sẽ cố gắng phối hợp, tại sao lại thành ra như vậy?
Lăng Mặc đứng dậy và vào phòng bệnh của Hạ An Nhiên.
Nhìn mèo hoang nhỏ đang ngủ với đôi mắt sưng đỏ.
Đến gần giường bệnh, anh nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô và giọng khàn đặc đầy bi thương: “Tại sao đến cả cơ hội sửa lỗi cũng không cho anh, em biết anh tìm em bao lâu rồi không?”
Hạ An Nhiên nằm trên giường, không nghe được Làng Mặc nói.
Vả lại cô đã ngủ rồi, nhưng nước mắt vẫn còn đọng ở đuôi mắt.
Trái tim của Làng Mặc thắt chặt.
Mèo hoang nhỏ đang đau đớn và đang khóc trong mơ.
Lần này, anh đã thực sự đầy mèo hoang nhỏ xuống vực thẳm.
Ngay cả khi không cố ý nhưng vẫn khiến cô đau đớn tột cùng.
Anh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Hạ An Nhiên: “Em yên tâm, đợi anh xử lý xong mọi việc sẽ nhất định ờ bên cạnh em.”
Phó Tân đuổi theo Lư Tụ để hỏi một số tình hình, nhưng bây giờ tâm trạng của Lư Tụ rất tồi tệ. Cô nói vài câu với Phó Tân rồi ròi khỏi bệnh viện.
Tề Nguyên thấy vự giận dữ đi ra, anh lúng bước lên: “Không phải em đi thám An Nhiên sao? Sao lại tức giận như vậy?”
Lư Tụ tửc đến đỏ mặt tía tai: “An Nhiên bị người đàn ông đó hại chết rồi. Anh nói em có thế không bực sao? Hắn luôn miệng nói muốn tốt cho An Nhiên, nhưng bây giờ hắn khác gì đao phủ dồn An Nhiên vào đường cùng?”
Tề Nguyên nghe những lời Lư Tụ nói và cố gắng sắp xếp lại suy nghĩ của mình nhưng quá nhiều thứ lộn xộn.
Cuối cùng, Tề Nguyên lấy điện thoại ra tìm một lúc thì thấy một tấm hình, anh chỉ vào mép ảnh và nghiêm túc hỏi: “Nói anh biết, người đàn ông em gặp hôm nay có phải anh ta không?”