Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1415
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1415 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Thu Tử Châu đã liên lạc với người của Ản Môn.
Ở Ản Môn, dù ám vệ chịu trách nhiệm về vũ lực, nhưng mỗi thành viên của Án Môn đều là những cao thủ hạng nhất.
Những người này tìm tung tích của Hạ An Nhiên còn chuyên nghiệp hơn cả cảnh sát và nhân viên cửu hộ.
Sau khi Thu Tử Châu sắp xếp xong mọi thứ, anh quay lại phòng của Làng Mặc để xem lão đại thế nào.
Vừa ra khỏi phòng liền thấy Quý Phong thương tích đầy mình.
Quý Phong đứng trước cửa với vẻ mặt phức tạp, không biết nên tiến hay lùi.
Thu Tử Châu nhìn Quý Phong đầy thương tích, anh bước tới và căn dặn: “Không ai muốn nhìn thấy chuyện gì đã xảy ra với chị dâu. Anh theo chị ấy lâu như vậy, chị ấy nhất định cũng không muốn nhìn thấy bộ dạng mệt mỏi, đầy sẹo này của anh. Anh không cần nghĩ gì cả, cứ dưỡng thương cho tốt trước đi.”
Quý Phong cảm thấy đau đớn.
Anh biết rồ thiếu phu nhân đối với mình tốt cở nào!
Vốn dĩ Quý Phong vẫn đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan, lập tức trở nên vững vàng: “Trợ lý Thu, thiếu gia tĩnh dậy chưa? Tôi có chuyện quan trọng cần bẩm báo!”
Thu Từ Châu cau mày: “Tôi biết anh áy náy vì chị dâu, nhưng bây giờ không phải lúc đề anh xin tội.”
Quý Phong vội nói: “Tôi đã không bảo vệ tốt thiếu phu nhân, là lỗi của tồi Lần này tồi đến gặp thiếu gia là vì
một chuyện quan trọng khác.”
Thu Từ Châu hoài nghi: “Hả? Có chuyện quan trọng gì?”
Quý Phong kiên định nói: “Đúng, tôi muốn gặp thiếu gia! Chuyện liên quan đến thiếu phu nhân.”
Thu Tử Châu nhìn Quý Phong một lúc rồi đưa anh ấy vào phòng của Láng Mặc.
Sau khi Lảng Mặc nôn ra máu, anh ấy nên nằm trên giường nghỉ ngơi thật tốt.
Sau khi Thu Từ Châu bước vào, anh thấy lão đại đã tỉnh dậy và đang nói chuyện điện thoại với ai đó.
Phó Tân thấy Thu Tử Châu đến gần, liền vội tiến lên và nói với giọng điệu chán nản: “Sau khi anh rời đi, lão đại vẫn luôn liên lạc với những tồ chức cứu hộ trên biển và yêu cầu họ nhất định phải tìm được chị dâu.”
Dù Phó Tân không tận mắt nhìn thấy Hạ An Nhiên nhảy xuống vực.
Nhưng đối với tình hình ỏ’ vách đá thì chị dâu lành ít dữ nhiều rồi.
Dù lão đại có liên hệ với bao nhiêu người thì cũng không biết chắc có thế tìm thấy xác chị dâu hay không.
Sao Phó Tân có thể nói ra sự thật đau lòng như vậy?
Phó Tân tuyệt vọng: “Còn thầy tôi nữa, đã gọi biết bao nhiêu cuộc mà vẫn không nghe máy. Thậm chí đến trợ lý bên cạnh ông ấy cũng mất liên lạc không rõ lý do.”
Thu Tử Châu cau mày: “Không liên lạc được với Tôn lão sao?”
“Đúng vậy, không biết có phải lại vào rừng chẩn bệnh cho các bô lão khác không.” Phó Tân nói.
Dứt câu, anh nhìn sang Quý Phong: “Đây khồng phải ám vệ
bị thương lúc trước sao? Anh không nghỉ ngơi mà qua đây làm gì?”
Trước đó ở vách đá, Láng Mặc đã ra tay với Quý Phong mạnh đến nỗi anh bị gãy nhiều xương sườn.
Vốn dĩ nên nằm trên giường tịnh dưỡng, giờ lại chạy ra đây, chẳng phải muốn tìm cái chết sao?
Phó Tân vội thúc giục: “Anh đừng sinh sự nữa, về đi!”
Thân là bác sĩ, ghét nhất là những người không biết quý trọng thân thể của mình.
Y chang lâo đại!
Bây giờ anh ấy phải được điều trị cẩn thận, thay vì gọi điện thoại!