Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1417
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1417 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Minh Phi đang định tìm thời cơ thích hợp để gặp thiếu gia.
Không ngờ người của thiếu gia lại tìm đến tận cửa.
Trong lòng Minh Phi không khỏi vui mừng: “Được, tôi thu dọn một lát rồi theo mấy người qua đó!”
Cô quay về phòng và nhanh chóng thu dọn.
Lữ Hiến ở phòng kế bên Minh Phi, khi anh biết mật vệ của thiếu gia đến tìm Minh Phi, anh cảm thấy có chút bất an nên nhanh chóng liên lạc với những người bạn cận vệ mà anh quen biết.
Đối phương chỉ nói một câu đơn giản, sau khi tìm kiếm tung tích của Hạ An Nhiên thì anh không nói thêm gì nữa.
Nhưng Lữ Hiển cảm thấy có gì đỏ không ồn.
Khi Minh Phi đang thu dọn gần xong, Lữ Hiền gõ cửa đi vào và nhắc nhở: “Tôi cảm thấy chuyện lần này không bình thường, có phải trước lúc người phụ nữ đó chết đã moi ra được gì không?”
Minh Phi không phải con ngốc, sao người của Láng Mặc lại đột nhiên tìm đến?
Minh Phi bình tĩnh nói: “Nhất định là có liên quan đến người phụ nữ đó, nhưng cô ta chết rồi. Cho dù có dùng thù đoạn gì, cũng vẫn nằm trong tầm kiểm soát của tôi?”
Khi Hạ An Nhiên còn sống, đã từng bị Minh Phi tính kế.
Bây giờ cô ta đã là một người chết thì còn có thể gây ra rắc rối gì?
Đối mặt với sự tự tin của Minh Phi, Lữ Hiển gật đầu tán thành: “Đúng vậy, người phụ nữ đó làm sao có thể là đối thủ của cô Minh Phi.”
Chỉ có điều, Lữ Hiển vẫn có chút lo lắng: “Tôi sẽ cùng đi với tiểu thư.”
Lữ Hiến luôn ở bên cạnh Minh Phi, có anh ở đây, Minh Phi sẽ càng yên tâm hơn: “ừ, anh đi cùng tôi đi.”
Hai người lần lượt rời khỏi khách sạn.
Minh Phi được sắp xếp ngồi xe trước, còn Lũ’ Hiển ngồi xe
sau.
Có điều, Lữ Hiển chỉ là vệ sĩ kiêm trợ lý của Minh Phi, sao cỏ thế ngồi chung xe cùng chủ nhân?
Tuy nhiên sau khi đến ngôi nhà cạnh mộ tổ của Lảng gia, Lũ’ Hiển nhận ra có điều gì đó bất ồn.
Mặc dù anh không ngồi chung xe với Minh Phi, nhưng vừa vào đến nhà đã có người đưa anh đi chỗ khác. Rõ ràng là muốn tách anh ra khỏi Minh Phi.
Lữ Hiển cau mày: “Tồi là vệ sĩ của cồ Minh Phi, tồi không thề để cô ấy rời khỏi tầm mắt của mình. Nếu cô Minh Phi xảy ra chuyện gì, tồi không thế án nói với Minh trưởng lão được.”
Đám mật vệ không quen thân với Lữ Hiển, liền lạnh lùng liếc anh một cái: “Cô Minh Phi đang ở chỗ thiếu gia thì sao có thể xảy ra chuyện? Anh không tin thiếu gia sao? Đừng quên thân phận của mình, Ản Môn là của thiếu gia, chủ nhân của anh cũng là của thiếu gia!”
Tuy Lữ Hiền không vào đội mật vệ, nhưng năm đó khi anh rời đi thì vẫn còn chút danh tiếng. Bây giờ lại bị đám mật vệ đâm chọc.
Lữ Hiển nghiêm túc nói: “Có thiếu gia ở đây, cô Minh Phi sẽ không xảy ra chuyện. Tôi ở một bên đợi là được rồi.”
Lữ Hiển đến một càn phòng khác.
Nhân lúc đối phương không để ý, anh vội gửi tin nhắn cho Minh trưởng lão.
Dù anh tin tưởng vào năng lực của cô Minh Phi, nhưng người cô ấy phải đối mặt bây giờ chính là Láng Mặc.
Hơn nữa, lần này Lãng Mặc tìm tiểu thư, anh cảm thấy có chút bất ồn. Anh lo lắng sẽ xảy ra chuyện.
Sau khi Lữ Hiển gửi tin nhắn đi, mật vệ đột nhiên quay đầu nhìn Lữ Hiển: “Liên lạc với Minh trưởng lão xong chưa?”