Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1442
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1442 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Sở Triệt đau xót, xoa tay Lạc Lạc.
Trong mắt Làng Mặc, hành động này chắc chắn là tiếng sét ái tình.
Sao anh có thề chịu được việc mèo hoang nhỏ bị động chạm như vậy?
Anh bước tới kéo Sở Triệt sang một bên và giữ anh ta tránh xa khỏi Lạc Lạc.
Sở Triệt xoay người, tránh sự tấn công của Lăng Mặc: “Diêm Vương, anh gây chuyện ở địa bàn của tôi. Có tin là tôi lập tức giết chết anh ngay bây giờ không! Anh chỉ có nhiêu đây người, còn không đủ nhét kẽ ràng tôi!”
Sở Triệt biết ám vệ của Làng Mặc rất lợi hại.
Nhưng người cùa anh cũng không thua kém gì!
Nếu có đối đầu, ai thắng thì chưa chắc!
Vả lại, Sờ Triệt đã muốn giết chết Lăng Mặc từ lâu, giờ là thời cơ thích hợp!
Sở Triệt lập tức hạ lệnh cho thuộc hạ nồ súng, Lạc Lạc giữ cánh tay Sở Triệt và nói: “Chỉ có kẻ liều lĩnh mới hành động lỗ mãng, anh không thề vì con chó này cắn mình một cái mà so đo với nó?”
Anh phong độ ngời ngời như này sao có thể là kẻ lỗ mãng?
Có điều, những lời này đã xát muối vào tim Láng Mặc. Lạc Lạc nói anh là chó sao?
Lăng Mặc là chó, anh ta là kẻ lỗ mãng
Sở Triệt bớt giận, trở lại trạng thái thường ngày: “Lạc Lạc nói đúng, chúng ta không ta không biết từ đâu có con chó hoang xuất hiện ở đây.”
Sở Triệt nhìn ra Lăng Mặc đang muốn gây sự, những ám vệ đó không phải dạng dễ đối phó.
Coi bộ vẫn phải động thủ rồi!
Ngay khi Sở Triệt đang suy nghĩ làm thế nào để ra lệnh thì cỏ một đội đi đến.
Những người đó đều đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả đều được trang bị vũ khí và cả người đằng đằng sát khí, không thua gì các ám vệ trong tay Láng Mặc.
Sở Triệt nhìn thoáng qua đã nhận ra những người này là người của mình.
Đây là đội lính hàng đầu của Sở gia, thành viên của đội Bạch Hồ!
Sau khi đội Bạch Hồ đến, họ nhanh chóng bao vấy các ám vệ của Làng Mặc.
Sở Triệt tự tin, kiêu ngạo nói với Lăng Mặc: “Dám nhớ nhung đến người của tôi thì phải xem anh có bản lĩnh đưa người ta đi hay không!”
Những ám vệ của Láng Mặc đều ngang tài ngang sức với người của Sở Triệt.
Bây giờ, đội Bạch Hổ đến để xoay chuyển tình thế.
Các ám vệ của Láng Mặc khi đối mặt với đội Bạch Hổ nhất định không dễ dàng đối phó.
Bây giờ thế cục đã rõ.
Dù Láng Mặc có ám vệ, anh cũng không tài nào đưa Lạc Lạc rời khỏi vòng tay của Sở Triệt!
Lạc Lạc ngước lên nhìn Láng Mặc rồi nắm lấy cánh tay của
Sở Triệt: “Em hơi mệt, em có thề vào trong nghỉ ngơi không?”
Sở Triệt gật đầu: “Được, chúng ta vào nhà thôi! Bây giờ các người ờ đây giữ cửa, không cho phép chó hoang vào đấy!”
Lăng Mặc nhìn mèo hoang nhò và Sở’ Triệt bước vào biệt thự một cách thân mật như vậy, anh lại khó chịu, sốt vó cả lên.
Rốt cuộc mèo hoang nhỏ giận anh cỡ nào mà lại hợp tác với Sở Triệt?
Tuy Láng Mặc rất muốn giành lấy mèo hoang nhỏ, nhưng anh biết rõ đội lính tinh nhuệ của Sở gia đến thì anh và ám vệ thực sự khồng có phần thắng.
Làng Mặc còn biết là không thề đánh trận nếu không nắm chắc phần thắng.
Huống hồ nếu ra tay thật thì đao kiếm không có mắt, tổn hại đến mèo hoang nhỏ thì làm sao?
Lăng Mặc kìm nén sự bất mãn trong lòng, nhìn theo bóng lưng của mèo hoang nhỏ và nói: “Em làm gì với anh cũng đưực, anh nguyện chấp nhận!”