Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1497
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1497 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Cố Ngôn Duy nhìn Sở Lạc rời đi.
Ánh mắt đau khổ, thâm tình của anh vẫn còn đó, anh lầm bẩm một câu: “Sao lại có người giống nhau vậy nhĩ.”
Tuy Cố Ngôn Duy bị cố gia trục xuất, nhưng một nám qua anh đã phát triền rất tốt.
Hôm nay theo bạn bè đến tham gia tiệc mừng thọ của ông Lạc.
Cố Ngồn Duy đến bữa tiệc tất nhiên là có mục đích, chính là thuyết phục đám con cháu của những đại gia tộc đầu tư vào các hạng mục bên anh.
Khồng ngờ lại gặp được một người phụ nữ y hệt Hạ An Nhiên tại bữa tiệc!
Khi Cố Ngôn Duy đang đứng đỏ, có người đến vỗ vai anh.
Cố Ngôn Duy quay đầu thì thấy Bùi Kì.
Cố Ngồn Duy ngạc nhiên: “Sao cô lại ở đây? Trước đó tôi không thấy cô.”
Bùi Kì nhún vai, gục đầu xuống và phàn nàn: “Còn không phải vì ba mẹ tôi ép tôi đến đế gặp nhiều anh trẻ hơn sao.”
Bây giờ hôn nhân đại sự của Bùi Kì đã trở thành mối lo hàng đầu của ba mẹ cô.
Thông thường nếu có bất kỳ bữa tiệc nào ờ thủ đô, Bùi Kì đều bị ép có mặt ở đó.
Cô gái đáng thương như Bùi Kì thì có cách gì, chỉ cỏ thể làm theo ý muốn của ba mẹ.
Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ gặp Sở Lạc.
Bùi Kì: “Trước đó, tôi đã rất ngạc nhiên khi thấy cô ấy ở sân bay. Không ngờ trên đời lại có hai người giống hệt nhau như vậy.”
Chuyện này luôn ám ảnh Bùi Kì, thậm chí cô còn sinh ra ảo tưởng!
Không lẽ đối phương thật sự là Hạ An Nhiên?
Nhưng nghĩ đến việc Lạc phu nhân quan tâm và gọi cô ấy là cô Sờ, Bùi Kì biết mình chỉ đang ảo tưởng thôi.
Bùi Kì vỗ vai Cố Ngôn Duy: “Chúng ta vẫn nên chấp nhận
sự thật rằng An Nhiên đã không còn nữa. Chúng ta không thế cứ mãi ám ảnh bởi cái chết của cô ấy.”
Cố Ngôn Duy nhìn Bùi Kì: “Tôi biết An Nhiên không còn nữa, nhưng đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ giống An Nhiên, tôi cảm thấy đây là cơ hội mà ông trời ban cho tôi.”
Bùi Kì bối rối nhìn cố Ngôn Duy: “Ý anh là sao?”
Cố Ngôn Duy ngập ngừng: “Tôi muốn theo đuổi cô ấy!”
Bùi Kì kinh ngạc: “Cố Ngôn Duy, có phải anh điên rồi không? Theo đuổi người phụ nữ mới gặp mặt một lần chỉ vì giống An Nhiên? Anh nên biết An Nhiên là An Nhiên, Sở Lạc là Sở Lạc Anh không thề đổi sang người khác chì vì
không có được An Nhiên chứ?”
Cố Ngôn Duy kiên quyết: “Tồi muốn thử!”
Bùi Kì hiếm khi thấy cố Ngôn Duy lại quyết đoán như vậy.
Anh ấy nghiêm túc à?
Bùi Kì tốt bụng nhắc nhở: “Nhưng anh không biết gia cảnh của đối phương, cái gì cũng không hiểu mà theo đuổi gì chứ?”
vẻ mặt của Cố Ngôn Duy thành khẩn: “Trước kia, tôi chưa từng nhờ cô giúp tồi cái gì. Nhưng lần này, tôi hy vọng cô cỏ thể giúp tôi.”
Bùi Kì cau mày: “Giúp thế nào?”
Cố Ngồn Duy: “Nghe Lạc phu nhân nói đây là lần đầu cô ấy tới thủ đô, sau đó có tham gia vài hoạt động trong giới. Tôi hy vọng cồ giúp tôi chú ý đến những bữa tiệc lớn nhỏ ở thủ đô, nếu phát hiện được hành tung của cô ấy thì hãy nói với tôi. Tôi sẽ có cơ hội xuất hiện trước mặt cô ấy.”
Bùi Kì không thể từ chối: “Được, đế tôi xem có thế giúp anh không! Có điều, tôi cảm thấy anh đừng hy vọng quá nhiều. Khi nãy anh cũng thấy thái độ của Lạc phu nhân đối với cô ấy rồi, chứng tỏ bà ấy rất hài lòng và muốn cồ ấy làm con
dâu của Lạc gia.”