Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1504
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1504 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Một năm qua, Lăng Mặc chỉ có thể ôm lấy mèo hoang nhỏ trong giấc mơ.
Bây giờ ôm được cô ấy ngoài đời, anh không thể kiềm chế được con dã thú trong mình.
Tất cả những cảm xúc như mãnh liệt, bá đạo, chiếm hữu đều được bộc phát trong tích tắc.
Lúc này trong đầu chỉ có một ý nghĩ là ôm chặt mèo hoang nhỏ vào lòng.
Để mèo hoang nhỏ không bao giờ chạy trốn nữa.
Chỉ có thể ở cạnh anh!
Sở Lạc bị Láng Mặc gượng ép, cô cố vùng vẫy nhưng anh không chịu buông.
Thậm chí khi cô di chuyển một chút, càng khiến tính chiếm hữu của anh trở nên quyết liệt hơn.
Đằng sau là tường, đằng trước là người.
Dưới sự giam cầm mạnh mẽ của Láng Mặc, áo khoác cùa
Sở Lạc đã rơi xuống.
Cô chỉ mặc một cái áo hai dây.
Vì Lăng Mặc liên tục áp người vào nên dây áo tuột xuống.
Dưới ánh sao, Sở Lạc như con búp bê sứ bị Láng Mặc giày vò.
Tuy nhiên nghĩ đến những lời tàn nhẫn mà anh ta nói vào đêm hôm đó lại khiến Sở Lạc trở nên tỉnh táo hơn.
Nhìn tên khốn này đang muốn “nuốt chửng” mình
Sở Lạc không chống cự mà lạnh lùng nói: “Lăng đại thiếu gia, anh một mình đến thủ đô sao? Không biết bên cạnh có ám vệ không?”
Lăng Mặc dừng lại.
Sở Lạc lạnh lùng, giọng điệu lãnh đạm và đầy sát khí: “Đội Bạch Hổ luôn đi theo tồi, nếu bên cạnh anh không có ám vệ thì tôi sẽ la lên Anh nói xem, khả năng đội Bạch Hồ giết
chết anh lớn cỡ nào?”
Sở Lạc nói chuyện vô cùng lạnh lùng.
Đặc biệt là đôi mắt tức giận đó khiến Láng Mặc cảm thấy mèo hoang nhỏ thực sự muốn giết chết anh!
Khi gặp lại mèo hoang nhỏ, anh vui mừng phấn khởi đến mức phát cuồng, chỉ muốn trói chặt cô ờ cạnh mình.
Nhưng mèo hoang nhỏ giận anh.
Lăng Mặc kìm nén cảm xúc mãnh liệt của mình, đôi mắt sâu thẳm u ám: “Chuyện đêm đó không phải như em nghĩ
Sở Lạc không muốn nghe Láng Mặc giải thích, vì vậy cô đẩy anh ta ra.
Lăng Mặc lùi lại một bước.
Cuối cùng, hai người đã có khoảng cách.
Lúc này, một làn giỏ thối qua.
Sở Lạc không khỏi rùng mình, lúc này mới nhận ra mình thật nhếch nhác.
Tên khốn đó đã cởi gần hết đồ trên người cô.
Còn nói là không mê nhan sắc của cô.
Mấy lần gần đây khi tiếp xúc với anh ta, lần nào cũng khiến cô thành ra như vậy.
Trong đầu tên khốn này toàn những chuyện bậy bạ.
Sở Lạc kiềm chế cảm xúc trong lòng và lượm đồ lên.
Khi mặc vào, cô nhắc nhỏ’ Láng Mặc: “Tôi là con gái của Sở gia, anh lợi dụng tôi thì phải trả giá đắt!”
Lăng Mặc phớt lờ cụm “con gái của sỏ’ gia”.
Chì biết là nám đó anh đã tổn thương mèo hoang nhỏ khiến cô không tiếc thân mình mả nhảy xuống vách đá, anh nên bù đắp cho cô mới phải.
Đôi mắt Láng Mặc tối sầm lại: “Chỉ cần em muốn thì làm đi, anh cho em hết.”
Sở Lạc khịt mũi: “Thật không ngờ Láng đại thiếu gia lại rộng lượng như vậy. Nếu tôi muốn lấy mạng anh thì sao?”
Lăng Mặc không chút do dự nói: “Lấy đi!”