Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) - Chương 1532
You are reading Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) Chương 1532 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu - Hạ An Nhiên (FULL) next time when you come visit our manga website
Lầng Mặc lật từng phần tài liệu ra, đôi mắt đen láy dần hiện lên một sự lạnh lẽo và u ám.
Trong phần tài liệu này có một mục rất rõ ràng, nghiên cứu viên của Long Đằng đã lấy rất nhiều thuốc, trong đó có loại mà Cố Kỳ vừa nghiên cứu ra, chắc chắn là viên thuốc cứu mạng.
Khi ở thủ đô, anh phát hiện Sở Lạc cũng có loại thuốc này và còn cho Hà Dĩ Mai uống. Anh mới cho rằng đã tìm được kẽ hở và xác định Sở Lạc là mèo hoang nhỏ.
Bây giờ lại phát hiện ra nghiên cứu viên của Long Đằng và người cùa Sở gia có giao dịch.
Có phải chứng tỏ viên thuốc cứu mạng trong tay Sở Lạc cán bản không phải do cô nghiên cửu ra mà từ Long Đằng lấy được?
Vậy nên khi xảy ra sự việc ở thủ đô, người phụ nữ đó đã cố ý câu dẫn anh, để anh nhận định cô ấy chính là mèo hoang nhỏ.
Vẻ mặt của Lăng Mặc càng lúc càng tối sầm lại, đến Thu Tử Châu cũng cảm nhận được sự thù địch đang toát ra.
Trước kia, Thu Tử Châu từng nghe lão đại nói đến vài chuyện.
Khi đó anh còn cảm thấy chuyện lão đại phát hiện Sở Lạc có viên thuốc này là quá đỗi trùng hợp.
Tuy nhiên, ngay từ đầu lão đại đã mắc phải ám ảnh nên hoàn toàn không nghe lời Thu Tử Châu. Xem ra bây giờ chỉ là âm mưu do người khác bày ra mả thôi.
Người của Sở gia thật tàn nhẫn!
Lợi dụng điếm yếu của lão đại đế tính kế.
Thu Tử Châu định nói gì đỏ thì đột nhiên lão đại đứng dậy và đi ra ngoài.
Khi Thu Tử Châu đuổi theo, xe của lão đại đã rời đi rồi.
Thu Tử Châu nhìn theo chiếc xe, vẻ mặt bất lực: “Lão đại nên nhận ra sự thật rồi!”
Chị dâu đã chết rồi và không thề sống lại nữa.
Sở Lạc sống trong một biệt thự ở vùng ngoại ô.
Khi mở cửa sồ vào buổi sáng, cô có thể cảm nhận được không khí trong lành bên ngoài.
Cô cùng Hi Linh ra khỏi biệt thự và tản bộ bên ngoài.
Sau khi tản bộ được 10 phút, cô đến một con phố nhỏ nhộn nhịp ở vùng ngoại ô.
Buổi sáng, con phố này khá náo nhiệt vì có rất nhiều quán ăn mỏ’ trên đường.
Khẩu vị của Sở Lạc không tốt lắm, vừa rồi cũng chưa àn gì. Bây giờ bước vào con phố nhỏ vô cùng sôi động này, đột nhiên cô thấy đói bụng và nhìn về phía cái bánh trứng gần đỏ.
Khi còn đi học, cô rất đỏi khi thấy những đứa trẻ khác án món trứng tráng trước cổng.
Sau này mỗi lần tới ngày thi, cô lén dùng số tiền dành dụm bấy lâu đề thêm món và làm món trứng tráng.
Khi đó cảm thấy đó là mỹ vị nhân gian.
Sở Lạc nói với Hi Linh: “Qua đó ăn sáng đi.”
Hi Linh cũng thích án mây quán ven đường như này nên
lập tức gật đầu: “Hôm qua trên đường tới đây, em đã thấy con phố nhỏ này rồi. Tiếu thư, cô ngồi ở đây đi, em qua kia mua đồ ăn.”
Sở Lạc ngồi cạnh quầy đồ ăn và đợi bà chù chuẩn bị bánh trứng.
Cuộc sống ở đây vô cùng nhộn nhịp, ngồi đây chờ đợi khiến cô cảm thấy mình giống một người bình thường.
Trong lúc đợi món, một chiếc xe đột ngột lao vào con phố nhỏ và dừng lại bên cạnh cô.
Sở Lạc chưa kịp hoàn hồn, một người đàn ông tức giận xuống xe và bế cô lên xe