Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cuồng Y Và Nữ Thần Băng Giá - Giang Tiểu Thần (FULL) - Chương 25 Cậu là cậu chủ Tiểu Thần à?
You are reading Cuồng Y Và Nữ Thần Băng Giá - Giang Tiểu Thần (FULL) Chương 25 Cậu là cậu chủ Tiểu Thần à? at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cuồng Y Và Nữ Thần Băng Giá - Giang Tiểu Thần (FULL) next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Cuồng Y Và Nữ Thần Băng Giá - Giang Tiểu Thần (FULL)
- Chương 25 Cậu là cậu chủ Tiểu Thần à?
Trong đám người đang nói chuyện có người hỏi, kéo Tô Nhược Sơ ra khỏi dòng suy nghĩ.
"Không sao…"
"Không sao là tốt rồi. Chúng tôi sẽ gọi cảnh sát cho cô. Cô xinh đẹp quá, dễ làm người khác nổi lên tâm tư ác độc, nên hãy cẩn thận nhé!"
"Đúng đó, đúng đó!"
Khi mọi người bình tĩnh lại, họ phát hiện ra Tô Nhược Sơ vừa bị bắt cóc có dung mạo như thần, dáng người kiêu hãnh, làn da trắng nõn điểm chút hồng hào, loại phụ nữ này dễ bị bọn xã hội đen nhắm tới nhất. Chẳng trách chuyện như thế này lại xảy ra giữa ban ngày ban mặt.
Tô Nhược Sơ gật đầu, không nói nhiều mà đang suy nghĩ về chuyện vừa xảy ra.
Chiếc xe lớn đi ngược chiều… rồi một nhóm đàn ông xuất hiện và định bắt cóc cô… Trông có vẻ như là một sự trùng hợp ngẫu nhiên nhưng thực chất tất cả đã được lên kế hoạch cẩn thận.
Là một người phụ nữ thông minh, Tô Nhược Sơ có thể dễ dàng nghĩ ra những điều này, nhưng ai đã làm điều đó?
Ngoài ra, nếu họ đã to gan không sợ bị phát hiện, thế thì tại sao họ không tiếp tục đuổi theo? Hình như vừa rồi có chuyện gì đó kỳ lạ xảy ra, ngay khi những kẻ đó đuổi kịp cô và chuẩn bị đưa cô đi lần nữa, họ đột nhiên ngã xuống từng người một cách khó hiểu, như thể có ai đó đang bí mật đối phó với họ, nhưng rõ ràng cô không nhìn thấy người, chẳng lẽ có ai đó đánh người từ xa? Nhưng chẳng phải chuyện này chỉ xảy ra trong phim thôi sao? Làm thế nào điều này có thể xảy ra trong đời thực được chứ?
Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà. Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ metruyenhot.vn để vào đọc truyện nhé
Trong lúc nhất thời, Tô Nhược Sơ có rất nhiều nghi hoặc, nhưng rất nhanh, dường như cô đã tìm được đáp án, đôi mắt hạnh nhìn chằm chằm vào một cây kim bạc sáng ngời trên mặt đất cách đó không xa.
Cùng lúc đó, một chàng trai trẻ đút hai tay vào túi, trong mắt có ý cười vui tươi, bỏ lại đám đông ở phía sau.
Giang Tiểu Thần đút tay vào túi gãi gãi háng, tự nhủ: Nếu tối hôm trước là lỗi của tôi, lần này coi như tôi trả lại cho cô, lần sau sẽ để cô tự sinh tự diệt.
Rất nhanh, cảnh sát giao thông và cảnh sát hình sự đã có mặt tại hiện trường, Tô Nhược Sơ khai ra sự thật về chuyện đã xảy ra, cuối cùng đến đồn cảnh sát lập biên bản.
Sự việc tràn đây nghỉ vấn, Tô Nhược Sơ cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, đành phải xem cảnh sát điều tra như thế nào.
Khi Giang Tiểu Thần trở về khách sạn, anh ngủ thiếp đi, trong giấc mơ, anh mơ thấy mình làm tình với một người phụ nữ, khuôn mặt đỏ bừng, giọng nói dịu dàng và còn có hai đồi núi lắc ư…
Khi nhìn rõ mặt đối phương, anh chợt tỉnh lại, mẹ nó, là Tô Nhược Sơ, người phụ nữ này đúng là như âm hồn không tan, đi đâu cũng thấy!
Giang Tiểu Thần liếc nhìn thời gian, phát hiện đã là sáng sớm, anh liền chạy đi giặt quần lót, sau đó chạy về lại ngủ tiếp.
Ngày hôm sau, trời trong xanh, Giang Tiểu Thần ngủ đến trưa uể oải đứng dậy, tắm rửa xong mới nhớ ra mình phải vào nhà họ Tô ở, nhưng nghĩ đến việc gặp Tô Nhược Sơ, anh quyết định đi ăn cái gì trước đã.
Nếu anh không ăn, sau khi anh đi, cô gái đó sẽ không thể nào nấu cơm cho anh, nghĩ thôi cũng không thể.
Hôm qua anh đã đói bụng cả ngày, may mắn thay anh là người nhịn đói rất giỏi, cho dù không ăn một ngày cũng không ảnh hưởng gì đến anh.
Bữa sáng, Giang Tiểu Thần gọi năm quả trứng, một bình sữa, năm bát cháo trứng muối và thịt nạc cùng ba que bột chiên, ăn no đến bảy mươi phần trăm mới nhàn nhã trở về khách sạn thu dọn đồ đạc.
Mười hai giờ trưa, anh xách theo một túi lớn đựng đủ thứ linh tinh đi ra ngoài, cuối cùng bắt taxi đến khu Cảnh Uyển Trung Hải.
Không đến thì không biết, vừa đến Giang Tiểu Thần mới biết được khu Cảnh Uyển là khu biệt thự của Trung Hải, thoạt nhìn có cảnh quan tráng lệ và môi trường thiên nhiên tươi đẹp trong lành, có thể tưởng tượng răng trong khi các tòa nhà hiện đại mọc lên như nấm, thế mà ở đây lại có một môi trường thoải mái, gần gũi với cảnh sắc thiên nhiên, những người sống ở đây chắc chắn không giàu sang cũng phú quý.
Đương nhiên, Tô Nhược Sơ là tổng giám đốc của một công ty lớn, sống ở một nơi như thế này cũng không có gì lạ.
Đến số 18 khu Cảnh Uyển, Giang Tiểu Thần mang theo một túi đồ lớn bước xuống.
Gõ cửa một lúc, có một người phụ nữ ra mở cửa, thoạt nhìn thì có vẻ khoảng ba bốn mươi tuổi, nhưng nhìn kỹ hơn thì thấy bà ấy đã ngoài năm mươi, thậm chí là đầu sáu mươi, tuy nhiên, bà ấy vẫn được chăm sóc nhan sắc rất tốt, đúng là nhà giàu khác hẳn, không giống người nghèo như họ.
"Cậu là cậu chủ Tiểu Thần à?" Bà lão đeo tạp dề, trên mặt nở nụ cười hỏi.
Giang Tiểu Thần sửng sốt nói: 'Bà biết tôi sao?" "À, cô chủ đã nói cho tôi biết rằng cậu chủ Tiểu Thần sẽ sớm tới đây. Tôi là bảo mẫu trong nhà cô chủ. Cứ gọi tôi là má Vương được rồi, nào nào, cậu chủ Tiểu Thần mau vào đi."
Người phụ nữ đó có tử tế đến mức kể cho người khác nghe về hoàn cảnh của anh à? Nhìn nụ cười của má Vương, có vẻ như cô không hề nói xấu mình!