Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn - Chương 1595
You are reading Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn Chương 1595 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn next time when you come visit our manga website
“Phốc ”
Lâm Minh kiều lúc đầu còn có chút tức giận, nhưng nói xong lại không nhịn được cười lên, “Đừng nói nữa, anh hiện tại khá biết điều đấy.”
Tống Dung Đức: “…”
Đúng vậy, không ngờ anh lại trở nên hèn mọn như một con chó liếm chân chủ, trước mặt Nhạc Hạ Thu chưa bao giờ phải như thế này.( yên tâm anh còn làm choá lâu dài, mà còn là tự nguyện nha)
“Ừm… Chị đại, đỡ tôi lên được không, đầu gối tôi rất đau.” Tống Dung Đức chua xót hỏi.
“anh gọi tôi là gì?” Lâm Minh kiều nhướng mày “Tôi nhỏ hơn anh rất nhiều. Anh còn có ý tốt khi gọi tôi là chị, sao anh không gọi là bà nội luôn đi?
“…”
Tống Dung Đức xấu hổ, trước khi kết hôn đã trở thành chị đại, sau khi kết hôn sẽ trở thành Thái Hoàng Thái Hậu.
“Còn nữa, tôi nhớ lúc đầu đọc được tin tức, anh quỳ rất lâu khi cầu hôn Nhạc Hạ Thu, giờ cầu hôn tôi anh mới quỳ một chút đã khóc rống lên. Quả nhiên là trái tim của anh không đủ chân thành.” Lâm Minh kiều hừ lạnh.
Tống Dung Đức tuyệt vọng, “Cô cô, cô muốn tôi quỳ bao lâu mới đồng ý.”
Lâm Minh Kiều cười, “Chỉ cần quỳ nửa tiếng, tôi sẽ đồng ý.”
“ Nửa tiếng.”
Tống Dung Đức khóe miệng giật giật.
“Sao, anh không nguyện ý.” Lâm Minh kiều nhướng mày.
“… Không, không phải là nửa giờ sao? Chuyện nhỏ.” Tống Dung Đức lập tức nói.
Lâm Minh kiều liếc anh một cái, “Nói cho anh biết, lúc trước anh với Nhạc Hạ Thu không quan tâm đến danh tiếng của Tống gia, bây giờ lại quan tâm, để cho chú của anh lên làm tổng thống, anh cũng thật là tâm cơ.”
Tống Dung Đức há to miệng, một lát sau mới phức tạp nói: “Chủ yếu là chuyện này.Tôi muốn chịu trách nhiệm, tuy rằng không ai trách tôi, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không được thoải mái, mà lại con của chúng ta sớm muộn gì cũng sinh ra, để con không có cha cũng không tốt, hai chúng ta kết hôn chí ít người khác sẽ biết đó là con của Tống Dung Đức tôi, trong tương lai sẽ không ai dám cười nhạo con của chính mình.”
Lâm Minh kiều giật mình, thật ra lúc trước cô cũng nghĩ đến những câu hỏi này.
“Anh cứ quỳ đi đã.” Lâm Minh kiều cuối cùng cũng nói, sau đó ngồi ở trên bàn trang điểm bắt đầu viết.
Tống Dung Đức không biết cô viết gì, nhưng vì cô để anh quỳ, nên có nghĩa là cô đồng ý.
Chỉ cần cô đồng ý anh có thể quỳ gối.
Tống Dung Đức quỳ xuống nhìn bóng dáng của Lâm Minh kiều.
Mặc dù cô đã mang thai được bốn tháng, quần áo mặc trên người rộng rãi nên thật sự không thể nhìn ra được, ánh mắt anh đang ở trên ngực cô….
Anh không thể không nghĩ đến cảnh tượng đêm qua.
Trên thực tế, kết hôn cũng khá tốt.
Về sau cuối cùng có thể danh chính ngôn thuận có được phụ nữ.( haha lưu manh)
Sau nhiều thập kỷ ăn chay, anh ta có thể trở thành thái giám nếu tiếp tục làm như vậy.( lúc cùng Nhạc Hạ Thu anh nghĩ khác nha anh)
Rốt cục quỳ nửa giờ, Lâm Minh Kiều cầm một tờ giấy đi tới, “Đứng dậy đi.”
Tống Dung Đức đầu gối bủn rủn đau đớn đứng lên, Lâm Minh Kiều liền đem giấy đưa cho anh, “Xem một chút đi, đồng ý chúng ta liền có thể kết hôn.”
Tống Dung Đức mở ra xem:
Đây là … cái quái gì vậy.