Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn - Chương 1878
You are reading Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn Chương 1878 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn next time when you come visit our manga website
“Lãnh Lãnh nói với cháu.” Tiểu Khê cong môi “Anh ấy chỉ sinh ra sớm hơn cháu vài phút nhưng so với cháu thì anh ấy biết nhiều hơn một chút.”
Thương Dục Thiên hiểu điều đó.
Khương Tuyết Nhu sinh ra một cặp song sinh, Lãnh Lãnh là em trai, vậy mà đưa bé đó lại biết nhiều điều.
“Cũng bình thường.” Tiểu Khê có chút không chịu phục, “Anh ấy cũng có lúc thật ngốc, lại bị tên xấu xa Lương Duy Phong lừa gạt, hơn nữa còn muốn để chú ấy làm cha của chúng cháu.”
Con bé nói lắp bắp, nhưng Thương Dục Thiên đã hiểu ra tất cả.
Người được gọi là xấu xa Lương Đại bại hoàn đó có lẽ là Lương Duy Phong.
Đứa nhỏ sẽ không nói dối, huống chi những lời này không phải Khương Tuyết Nhu dạy cho bọn nhỏ, cũng là tình cờ hôm nay ông ra tay cứu Tiểu Khê, Khương Tuyết Nhu và Hoắc Anh Tuấn đều không thể nói hết những lời này trước mặt hai đứa trẻ.
Chỉ có một khả năng, lời Tiểu Khê nói là sự thật.
“Tiểu Khê, cha cháu đang ở đâu?” Đôi mắt xanh của Thương Dục Thiên lộ ra vẻ dịu dàng.
“Cha.” Tiểu Khê khóe mắt đột nhiên đỏ lên, cái mũi nhỏ thút thít nghẹn ngào nói: “Cha cháu thật ngốc, hiện tại còn gọi cháu là chị nữa.”
Thương Dục Thiên: “Làm sao có thể như vậy?”
“Cháu không biết.” Tiểu Khê cúi đầu, buồn bực.
Thương Dục Thiên xoa xoa đầu nhỏ, mím môi mỏng.
Sau nửa giờ.
Xe đến cổng biệt thự Thương gia.
Cửa xe mở ra, Tiểu Khê chạy ra ngoài, vừa khóc vừa nhào vào vòng tay của Khương Tuyết Nhu, “Mẹ, con sợ quá.”
“Không sao, không sao, cục cưng.” Khương Tuyết Nhu ôm chặt lấy con bé, trong lòng đau nhói, “Tại mẹ, mẹ đã không trông chừng con cẩn thận.”
Cô buông Tiểu Khê ra, lo lắng nhìn cơ thể Tiểu Khê.
Không sao cả, ngoại trừ chiếc váy bẩn và bím tóc lộn xộn, cơ thể con bé không bị thương, ngoại trừ vết dây trói ở tay và chân.
“Nói cho mẹ biết, đã xảy ra chuyện gì?” Khương Tuyết Nhu không khỏi hơi nghẹn ngào.
“Mẹ, mấy người xấu xa kia cho con vào bao, thật đáng sợ.” Vẻ mặt Tiểu Khê hoảng sợ kêu lên, “Bọn họ nói, bọn họ muốn ném con xuống hồ nước.”
Trái tim của Khương Tuyết Nhu run lên, cô không thể ngờ rằng nếu Thương Dục Thiên chậm một chút, đứa con của cô sẽ bị ném xuống hồ nước, người sống sờ sờ liền bị chết đuối.
Cảnh tượng đó khiến cô cảm thấy vô cùng tức giận.
Những người đó có còn là con người không?
Điều khiến cô ớn lạnh hơn cả chính là kẻ đứng sau tất cả những chuyện này.
Cô hận Khương Kiều Nhân không chết, cô cũng hận Khương Tụng.
Ngay cả khi bà ấy là mẹ ruột của mình, bây giờ cô ấy cũng rất căm ghét.
Bà ấy có thể căm ghét cô, có thể bị Khương Kiều Nhân lừa gạt, dậy giây, cô đều có thể tha thứ nhưng nếu như Khương Kiều Nhân bắt cóc con gái cô, cô sẽ không bao giờ tha thứ.
Vì đây là người có bản chất rất ác độc.
“Tiểu Khê, thực xin lỗi, mẹ không bảo vệ tốt cho con, sau này mẹ nhất định sẽ không để con gặp phải nguy hiểm.” Khương Tuyết Nhu nghiêm túc nhìn con gái trong lòng tự nhủ thêm: Cho dù là cô có nguy cơ phải ngồi tù, cô cũng sẽ tống Khương Kiều Nhân, Lương Duy Phong, Nhạc Hạ Thu những người này vào ngục.
Có như vậy, con cô mới có thể lớn lên một cách bình yên.
Cho dù kiếp này cô không có tự do, cũng không thể đồng hành cùng Hoắc Anh Tuấn, cô nhất định phải bảo vệ tốt con của mình.
Thương Dục Thiên phức tạp nhìn hai mẹ con đang ôm nhau trước mặt.
Ông ấy cũng là một nhân vật đứng cả hai giới hắc bạch, từng làm chuyện sát phạt, đặc biệt là ở nơi như Vịnh Niah. Tay ông ấy cũng dính không ít máu tươi nhưng trong đời ông ấy chưa bao giờ làm tổn thương những người phụ nữ và trẻ em vô tội.
Ông cũng dạy con trai mình rằng đàn ông nên thẳng thắng và rộng lượng.
Nhưng tại thời điểm này, ông ấy cảm thấy mình như là một kẻ xấu xa.
Vì sự xuất hiện của bọn họ đã làm cho cả nhà Khương Tuyết Nhu sống không yên.