Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn - Chương 2119
You are reading Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn Chương 2119 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn next time when you come visit our manga website
“Anh sai rồi, đó không phải là bán, mà đó là thích.” Cho dù cô ấy không phải Nguyễn Nhan thật, cô ấy là Nhạc Tiêu Nhi, nhưng mà Nguyễn Nhan cũng là bạn của cô, cô không cho phép bất kỳ ai sỉ nhục cô ấy, “Thích một tên cặn bã, cuối cùng thì bị lừa, bản chất không giống nhau rồi.”
“Chỉ có cô nghĩ như vậy, người kia không nghĩ như vậy.” Quý Tử Uyên khẽ cười, “Nguyễn Nhan, em biết không, chưa thử qua em, tôi không cam tâm, dù sao em cũng đã thành công khơi dậy hứng thú của tôi, kỳ thực nếu là bình thường thì tôi ngủ mấy lần liền sẽ chán.”
“Ai biết được, nếu anh nghiện thì phải làm sao, tôi cũng không có thói quen làm tình nhân .” Nguyễn Nhân dừng lại từng chữ nói: “Còn nữa tôi không có thói quen ngủ với người đàn ông của bạn thân, anh không quan tâm nhưng tôi lại không nghĩ vậy.”
Quý Tử Uyên sắc mặt hơi đổi, “Không nhắc tới người phụ nữ Nhạc Tiếu Nhi cô sẽ chết sao.”
“Cô ấy đối với tôi rất quan trọng.” Nguyễn Nhan nhắm mắt lại, “Cô ấy cũng đã chết rồi, cô ấy vô tội, chết rất oan ức, mà tất cả chuyện này đều liên quan đến anh, Quý Thiếu, tôi cũng mong rằng anh có chút hối hận, nhưng anh đúng là người không có lương tâm, hại cô ấy chết rồi, bây giờ đến bạn cô ấy mà anh cũng không tha.”
“Câm miệng.”
Ở đâu đó, cả người anh đều nhảy dựng lên.
Quý Tử Uyên bóp mạnh cằm của cô, trong mắt tràn đầy sự lạnh lùng, “Ai nói cho cô biết tất cả những chuyện này.”
“Sao không thể biết được, vụ án của Nhạc Tiếu Nhi được nổi tiếng khắp Kinh Đô, hỏi thăm một chút thì biết được ngay thôi.” Nguyễn Nhan ngẩng đầu cười, “Quý Thiếu, vị luật sư lúc trước chính là do anh thuê, anh vẫn còn nhớ tới đôi mắt tuyệt vọng của cô ấy khi bị bắt đi chứ.”
Quý Tử Uyên trái tim run lên, anh đẩy cô ra, “Cút đi.”
Nguyễn Nhan vội vàng bước đi, không thèm đợi xe.
Quý Tử Uyên đứng ở nơi đó, hút một điếu thuốc, khuôn mặt anh sớm phủ đầy khói thuốc.
Đôi khi, anh nghĩ đến người phụ nữ ấy là giống như đang ở trong Địa Ngục.
Đêm đêm anh thường xuyên mơ thấy Nhạc Tiếu Nhi, cô ở Địa Ngục rất lạnh lẽo: Quý Tử Uyên, sao không xuống đây, hãy giúp tôi với.
Vì cũng đã như vậy, anh không ngại biến thành quỷ kéo mọi người xuống Địa Ngục.
Dù sao anh cũng là một con ác quỷ máu lạnh và tàn nhẫn.
“Tử Uyên, anh đứng ở chỗ này làm gì.” Tống Dung Đức ra khỏi thang máy, nhìn thấy Quý Tử Uyên đang rất ảo não và lạnh lùng, tim không khỏi đập loạn nhịp.
Anh tiến lên vỗ vỗ anh ấy bờ vai, “Vừa rồi không phải anh đi theo Nguyễn Nhan sao?”
Quý Tử Uyên không nói, chỉ là hung hăng hút thuốc.
“Tử Uyên, trông anh như thế này, tôi thật sự nghĩ anh cần tìm bạn gái.” Tống Dung Đức nhìn anh chằm chằm, “Nhưng Nguyễn Nhan có lẽ thật sự không hợp với anh, cô ấy chính là bạn của Khương Tuyết Nhu và Minh Kiều, nếu anh có ý đồ với cô ấy, cả Lão Hoắc và tôi sẽ không cảm thấy thoải mái, anh nên tìm đối tượng khác đi.”
“Còn nhớ Nhạc Tiếu Nhi không?” Quý Tử Uyên đột nhiên hỏi.
Tống Dung Đức sững sờ dừng lại nói, trong lòng có chút áy náy, “Đó không phải là lỗi của riêng anh, chúng ta đều có lỗi, còn có tôi…”
“Đúng, còn có những người khác, nhưng đối với tôi thì khác, tôi đích thân tống cô ấy vào ngục.” Quý Tử Uyên nói xong, sải chân dài lên xe rời đi.
Tống Dung Đức đứng ở nơi đó một lúc.
Rất khó chịu.
Có chút áy náy, cho dù muốn lấy công chuộc tội nhưng Ninh gia đã phân tán, người cũng chết rồi, không có cơ hội chuộc tội, ngay cả xương cốt của Nhạc Tiếu Nhi cũng không tìm được.