Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn - Chương 2149
You are reading Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn Chương 2149 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn next time when you come visit our manga website
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Hay đó là lần đầu tiên mà Nguyễn Nhan chủ động.
Anh thực sự cảm thấy tim mình đập nhanh hơn, điều này cũng rất thú vị, thậm chí còn khiến anh nhanh chóng chuyển từ bị động thành chủ động.
Nhưng anh còn chưa kịp nếm thử thì Nguyễn Nhan đã rời đi, trên môi còn đọng lại vẻ mơ hồ, ” Tôi xong rồi, anh đưa điện thoại cho tôi được không.”
Quý Tử Uyên nhìn chằm chằm đôi môi của cô khi ở cự ly gần, lúc trước tái nhợt, hiện tại bị anh hôn đã biến thành màu hồng, ngay cả trong mắt còn có vương vấn.
Lòng anh ngứa ngáy vô cùng, giống như cái đuôi bị vồ trong chốc lát, cảm thấy vẫn chưa đủ.
Anh thậm chí còn nảy ra ý nghĩ muốn đè cô xuống giường bất chấp.
Nhưng anh vẫn luôn là một người tỉnh táo, nhìn chằm chằm cô một lúc, anh trả điện thoại cho cô, “Nguyễn Nhan, nụ hôn của cô rất ngọt ngào.”
Nguyễn Nhan khuôn mặt không cảm xúc.
Quý Tử Uyên bóp cằm, “Cô không biết xấu hổ sao.”
“Tôi nghĩ tôi cần phải đi đánh răng.” Nguyễn Nhan bình tĩnh nói.
Quý Tử Uyên đáy mắt chợt lạnh, nhưng lại sớm nở nụ cười, “Cô không quen sao, sau này mỗi lần như vậy cũng đều sẽ đi đánh răng, đánh răng nhiều quá cũng không tốt.”
Nói xong anh ấy liền bỏ đi ra ngoài.
Sau khi ra ngoài, bước đến cửa sổ, anh không nhịn được mà châm một điếu thuốc, nụ hôn đó, cảm giác thật tuyệt.
Lý trí nói với anh rằng bởi vì Nhạc Tiếu Nhi, anh không nên tiếp tục dây dưa với Nguyễn Nhan.
Nhưng từ nhỏ đến lớn, tính khí của anh là bất cần đời, hình như nó muốn kéo anh xuống vực sâu.
Anh muốn Nguyễn Nhan, muốn cô.
Ý nghĩ đó chưa bao giờ lại mạnh mẽ như vậy.
Trong phòng, Nguyễn Nhan sắc mặt lạnh như băng, không có bàn chải đánh răng, chỉ có thể dùng giấy lau lau.
Có trời mới biết, lúc đó cô chỉ muốn cắn vào lưỡi anh ta.
Càng ở gần bên Quý Tử Uyên, người này càng làm cho cho cảm thấy đáng sợ, ngay cả nụ hôn cũng bẩn thỉu đến muốn nôn mửa.
Sau khi bình tĩnh lại, cô cầm điện thoại gọi cho Lâm Minh Kiều để giải thích.
Lâm Minh Kiều nghe vậy cuối cùng cũng an tâm, “Làm tôi sợ chết khiếp, tôi còn tưởng rằng là do tôi nên cô mới bị lão dê già Quý Tử Uyên lợi dụng. Cũng may là không có gì, nếu không tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho mình trong quãng đời còn lại, cô cứ ở yên trong phòng, tôi sẽ đến thăm cô.
Nguyễn Nhan cho cô biết số phòng.
Lâm Minh Kiều liên lạc lại với Khương Tuyết Nhu, hai người đến phòng bệnh đã là mười một giờ.
Vừa vào cửa, Khương Tuyết Nhu đã nhìn sắc mặt của cô ấy, liền thấy khuôn mặt cô phờ phạc hơn rất nhiều, sắc mặt cũng không tốt lắm.
Cô không khỏi cau mày nói: “Rốt cuộc thì hôm qua hai người đã uống bao nhiêu rượu? Lại khiến Nguyễn Nhan phải nhập viện.”
Lâm Minh Kiều trong lòng có chút áy náy, Nguyễn Nhan thản nhiên cười, “Không có liên quan đến việc say rượu, tại tối hôm qua tôi bị cảm lạnh nên phát sốt.”
“Cô phát sốt, sao mới sáng sớm Quý Tử Uyên đã có mặt ở đây?” Khương Tuyết Nhu luôn cảm thấy là lạ.
“Anh ấy nhận được tin từ người đại diện của tôi. Dù sao thì tôi cũng đã ký hợp đồng với công ty của anh ấy.” Nguyễn Nhan hiển nhiên không muốn nói thêm gì về vấn đề này nữa, “Hôm qua anh ấy nhặt được điện thoại di động của tôi rơi ở đó.”
Khương Tuyết Nhu gật đầu, thận trọng nói: “Dù sao sau này cũng đừng uống nhiều như vậy nữa, không tốt cho sức khỏe.”
“Tôi không muốn, tất cả không phải đều là do Nhạc Hạ Thu sao.” Lâm Minh Kiều trầm mặc, “Thôi đi, tôi sẽ không như thế này nữa, sáng nay Tống Thanh Duệ đã giáo huấn tôi, tôi phải vì Nguyệt Nguyệt mà mạnh mẽ lên.”
Nguyễn Nhan không nói chuyện, cô sợ mở miệng thì ba chữ Nhạc Hạ Thu sẽ khiến cô phải thất kinh.
“Được rồi, tôi biết Nhạc Hạ Thu rất độc ác, đừng lo lắng, Hoắc Anh Tuấn sẽ không bỏ qua cho cô ta.” Khương Tuyết Nhu an ủi, “Nguyễn Nhan, để tôi bóc quả cam cho cô.”
Hai người ở phòng bệnh với Nguyễn Nhan nửa giờ mới rời đi.