Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn - Chương 2549
You are reading Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn Chương 2549 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Dụ dỗ đại luật sư (full) – Khương Tuyết Nhu – Hoắc Anh Tuấn next time when you come visit our manga website
“Đứa nhỏ này thật là không tệ.” Lâm mẫu thở dài, “Về sau còn giúp Lâm gia duyệt đất để Lâm thị có được chỗ đứng vững chắc ở Kinh Đô, biệt thự này cũng là do cậu ấy giới thiệu.”
“Cậu ấy, cậu ấy là cố ý.” Lâm phụ thở dài, “Quả nhiên là con trai của Tống Nguyên.”
“Đàn ông nếu muốn theo đuổi tình yêu của mình tính trăm phương ngàn kế cũng là chuyện bình thường, miễn là không có ý đồ xấu là được.” Lâm Mẫu nói, “Hơn nữa, những người như Tống Dung Đức, nếu như không có Tống Thanh Duệ ở phía sau giúp đỡ thì con gái của chúng ta có thể ly hôn và nuôi dưỡng Nguyệt Nguyệt được sao. Đừng nhìn Chung Nghệ Vi, bọn họ cũng khó chịu với người con trai đó nhưng dù sao cũng là ruột thịt của bọn họ. Nói không chừng nếu không có Tống Thanh Duệ thì người Tống gia cũng có thể giúp đỡ Tống Dung Đức.”
Lâm phụ thừa nhận những gì Lâm Mẫu nói là đúng.
“Tôi vừa nói, chỉ cần cha mẹ Tống Thanh Duệ đồng ý, tôi không có vấn đề gì, dù sao cũng chỉ là hẹn hò, không phải kết hôn.”
Lâm phụ hừ lạnh một tiếng, “Những người Thanh Đồng kia, không phải lúc trước bọn họ cười nhạo chuyện ly hôn của con gái tôi sao, ly hôn thì sao chứ, cho dù ly hôn thì con gái tôi cũng có thể tìm con trai tổng thống để yêu.”
Lâm Minh Kiều: “….”
Cô cũng nghĩ sẽ khó nhận được sự đồng ý của cha mẹ.
Thật không ngờ, cha cô lại có khả năng nghĩ ra điều đó.
Bên kia, ngay sau khi Tống Thanh Duệ rời đi, liền nhận được cuộc gọi điện thoại của Tống Nguyên.
“Cho anh thời gian một tiếng, dù ở đâu, anh cũng phải trở về nhà cũ.” Giọng Tống Nguyên tràn đầy lạnh lùng, “Chúng tôi đều ở đây chờ anh.”
Tống Thanh Duệ nhìn đồng hồ, đã 8 giờ tối.
Hơn phân nửa là Tống Dung Đức đến nhà cũ kể về chuyện anh và Lâm Minh Kiều.
“Được.”
Anh trầm giọng trả lời.
“Anh rất thông minh, anh nên biết tôi sẽ hỏi gì, tự mình suy nghĩ, đừng để tôi thất vọng.” Tống Nguyên nói rồi cúp điện thoại.
Tống Thanh Duệ vẻ mặt yêu nghiệt.
Xe chạy trên đường buổi tối thêm hai mươi phút, điện thoại lại vang lên, lần này là của Tống Quân Nguyệt.
“Gia gia đã biết chuyện của cậu và Minh Kiều.”
Tống Thanh Duệ cười tủm tỉm, “Ngay cả chị đang đi công tác ở nước ngoài cũng đều được thông báo.”
“Vừa rồi mẹ tôi nói cho tôi biết.” Tống Quân Nguyệt im lặng một lúc, sau đó nói: “Xem ra Dung Đức tìm được chứng cứ của cậu rồi, cậu không giống người bất cẩn như vậy.”
Tống Thanh Duệ phải thừa nhận người hiểu rõ anh nhất trên đời có lẽ là Tống Quân Nguyệt, “Em cố ý để anh ấy nhìn thấy.”
“Cậu muốn dùng miệng anh ấy để công khai?” Tống Quân Nguyệt trong giây lát đã hiểu ra.
“Em và Minh Kiều không thể giữ bí mật như thế này, dù hạnh phúc đến mấy cũng chỉ là hạnh phúc ngắn ngủi. Nếu lén lút, Minh Kiều sẽ cảm thấy bất an và căng thẳng, cô ấy không muốn đối mặt chút nào, nhưng em không muốn tiếp tục như vậy nữa.”