Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL) - Chương 5331 Cha bán nhà
You are reading Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL) Chương 5331 Cha bán nhà at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL) next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Hậu Duệ Kiếm Thần - Nhất Kiếm Phá Thiên - Diệp Quân (FULL)
- Chương 5331 Cha bán nhà
Cố Trần gật gật đầu: "Biết".
Diệp Quân có chút ngạc nhiên: "Vậy mà vẫn muốn đánh cược?"
Cố Trần lại thở dài: 'Huynh đệ, nhìn cách ngươi ăn mặc thì hẳn không phải là người thường, ngươi không thể biết được những người sống ở tầng đáy như chúng ta khó khăn thế nào đâu, tuy ta vào được học viện Đệ Nhất, nhưng cha mẹ ta chỉ là người bình thường, ta không có chỗ dựa, không có chống lưng, muốn nổi bật hơn người khác là chuyện khó như lên trời. Nhưng nếu ta có thể mua được một quả trứng rồng thì sẽ hoàn toàn khác".
Càng nói, ánh mắt của gã càng phát sáng, nhưng thoáng chốc lại ảm đạm đi: "Bây giờ có nói những điều này cũng vô nghĩa, ta sắp bị buộc phải thôi học, bị đuổi rồi cha mẹ ta nếu biết…"
Cố Trần cười khổ: "Ta nợ nhiều khoản lắm".
Diệp Quân có chút ngạc nhiên: "Tại sao lại bị buộc thôi học?"
Cố Trần đang định trả lời thì đúng lúc này, một giọng nói run rẩy đột nhiên vang lên ở bên cạnh: "Trần Nhi".
Diệp Quân quay đầu nhìn, ở cửa quán rượu có một ông già đang tức giận nhìn Cố Trần, mà bên cạnh ông ấy còn có một người phụ nữ, cả hai ăn mặc mộc mạc, chân phải của ông lão hình như bị thương nên phải chống gậy. Nhìn thấy hai người, sắc mặt Cố Trần lập tức trắng bệch, có chút sợ hãi.
Ông lão chống gậy đi về phía Cố Trần, ông ấy ném gậy vào người Cố Trần rồi cả giận nói: "Tên súc sinh này, khó khăn lắm mới vào được học viện Đệ Nhất mà còn không biết quý trọng, cứ phải làm xằng làm bậy ngày nào cũng đi mua trứng, bây giờ thì được gì, học viện sắp đuổi học đến nơi, con…"
Nói đến phần sau, ông lão đã rơi nước mắt, người phụ nữ bên cạnh cũng bật khóc.
Cố Trần vừa né vừa nói: "Cha, con xin thề sau này sẽ không đánh cược vào trứng nữa! Con con con mà còn làm vậy nữa thì không phải là người”.
Ông lão đuổi đánh nửa ngày, vì đi đứng bất tiện nên không đuổi kịp, cuối cùng chỉ biết ngồi bệch xuống đất bật khóc, người phụ nữ kia cũng không ngừng rơi nước mắt.
Hai người khóc lóc nửa ngày, người phụ nữ kia mới đột nhiên đi đến trước mặt Cố Trần, bà ta run rẩy lấy một cái túi vải ra, bên trong có một ít tiên tinh: "Chỉ cần con trả hết nợ và bảo đảm lần nữa làm người".
Đưa tiên tinh cho Cố Trần xong, người phụ nữ run giọng nói: "Trần Nhi, chúng ta đã cầu xin học viện cho con thêm cơ hộ, con nhất định phải biết hối cải thay đổi đấy!"
Cố Trần nhận lấy những viên tiên tinh kia, hơi nghi ngờ hỏi: "Cha mẹ lấy từ đâu ra vậy?"
Người phụ nữ lau nước mắt: "Cha bán nhà”.
Cố Trần sửng sốt, nhìn ông lão ở một bên đang ngồi co quắp dựa vào tướng, hai tay ôm ngực, nước mắt lã chã.
Người phụ nữ nắm lấy tay Cố Trần, tận tình khuyên nhủ: "Con đừng bao giờ cược vào mấy quả trứng kia nữa".
Cố Trần xúc động, nước mắt cũng rơi xuống: "Được được, con nhất định không làm vậy nữa, sau này con sẽ cố găng học
tập. Cứ như vậy, Cố Trần đỡ hai người rời khỏi quán rượu.
Nhìn ba người rời đi, Diệp Quân cười: "Hối cải để làm người mới, việc thiện lớn lao như thế”.
Hắn nhanh chóng ăn hết một bàn đồ ăn, thanh toán xong xuôi thì đứng dậy rời đi, hắn đến thương hội Tiên Các để chuẩn bị mua một tấm bản đồ đến di tích Toại Minh.
Hắn muốn đến di tích đó để tìm hiểu thử tại sao Đại Đế lại biến mất, còn có cây Thiên Hành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mà khi hắn vừa bước vào thương hội Tiên Các thì lập tức sửng sốt, cách đó không xa có một thiếu niên đang đứng ở quầy bàn trứng, ném một cái túi vải lên quầy, xòe tay ra như vừa hít thuốc phiện: "Năm quả, ta muốn mua năm quải!"
Thiếu niên kia chính là Cố Trần!