Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - Chapter 180
You are reading Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại Chapter 180 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại
- Chapter 180 - Chương 180: Khó khăn lắm mới gom đủ năm mươi ngàn tệ
“Chiếc vòng ngọc này, nhìn có vẻ không đơn giản, vỡ thành ba khúc rồi, hừ hừ hừ…”
“Hình như là ngọc Hoà Điền, hơn năm mươi ngàn lận, đáng tiếc thật, cô gái này thật sự quá thô bạo, đẩy một cái, đẩy đi mất ít nhất năm sáu mươi ngàn a!”
“Còn một chiếc nữa, không biết chiếc đó thế nào rồi!”
Không ít người nhìn có ý hóng chuyện nhìn ngó Lý Thi Vân.
Mà đầu óc của nữ nhân viên cũng ngơ luôn, cũng không nhớ đến phải xin lỗi Trần Nam nữa, vội vã mở gói bọc còn lại ra.
Cùng với vỏ bọc được mở ra, tiếng kinh hô xung quanh thoáng chốc vang lên.
“Ôi vãi, ngọc Long Vân, đây là ngọc Long Vân đó, nghe nói loại ngọc này, chỉ cần anh nhìn thật kỹ, có thể nhìn thấy sắc ngọc bên trong giống như vân mây hình một con rồng, vô cùng quý giá đó!”
“Tôi biết, đây là một trong những chiêu bài của tiệm vàng này, đều là do đại sư đích thân chế tác, giá cả phải cỡ hai trăm ngàn!”
“Cũng còn may, không rớt bể, bằng không phải đền biết bao nhiêu tiền đây!”
“Cái gì mà không rớt bể, ngọc Long Vân phải kiểm tra sắc ngọc bên trong, một khi sắc ngọc bị chấn động mà lộn xộn, sẽ không trở thành hình rồng nữa, còn không bằng rớt bể nữa!”
Có người trong ngành thốt lên.
“Đây là ai vậy, mua được nhiều vòng ngọc tốt như vậy!”
Ông chủ lớn ban nãy cũng kinh ngạc nói.
“Chuyện gì đây!”
Vào đúng lúc này, quản lý trẻ tuổi của cửa tiệm xông ra, rõ ràng có người méc với anh ta rồi.
Vừa nhìn thấy hiện trường hai chiếc vòng ngọc rơi trên đất, khỏi nói có bao nhiêu hốt hoảng nữa.
“Cô còn ngây ra đó làm gì, còn không nhanh chóng đem đến cho đại sư kiểm tra xem ngọc hình rồng có bị chấn động hư không!”
“A? Tôi đi ngay bây giờ! Vậy vị này…”
“Còn không mau đi!”
Quản lý vội vã nói.
Nữ nhân viên không kịp xin lỗi Trần Nam, bèn vội vàng đi kiểm tra.
“Cô đây, cô đợi chút đi, đợi kết quả kiểm tra ra, chúng ta bàn chuyện bồi thường!”
Lúc này quản lý lạnh lùng nói với Lý Thi Vân.
“A? Anh, tôi không cố ý đâu, tôi thật sự không cố ý, vừa nãy tôi chỉ mới trở tay…”
Lý Thi Vân vừa nghe hai chiếc vòng ngọc này đắt như vậy, chân cũng sắp nhũn ra.
“Tôi biết cô không cố ý, cô đợi một lát, đương nhiên, cũng có thể gọi điện cho người nhà cô, nếu như ngọc Long Vân không hư, chỉ cần bồi thường tiền chiếc vòng ngọc Hoà Điền là được rồi!”
Quản lý nói.
Trần Nam ư, cũng chẳng nói gì.
Hai chiếc vòng ngọc này, đương nhiên là do anh mua rồi.
Nhưng hiện tại, Trần Nam rất tức giận và đau lòng.
Lúc nãy bản thân muốn khuyên răng Lý Thi Vân, kết quả cô ta đối xử với mình như vậy, thậm chí còn không xem mình là người.
Chẳng hề có chút nào niệm tình trước đây.
Bằng không, làm bể hai chiếc vòng ngọc này, Trần Nam cũng đâu nói gì đúng không?
Nhưng hiện tại, Trần Nam cũng sẽ không nói gì.
Chỉ im lặng nhìn Lý Thi Vân.
“Mẹ nó, đều tại hai tên các người, đụng phải hai tên các người, thật sự là xui hết mức rồi!”
Lý Thi Vân vừa khóc vừa mắng, còn vừa lấy điện thoại ra gọi.
Cô ta đương nhiên không dám gọi cho người nhà, nếu như ba mẹ biết được, nhất định đánh chết cô ta.
Thế nên bèn gọi điện thoại cho đám Đinh Tú Trần Tiểu Ái.
Tiếp đó, chính là đợi kết quả.
Lý Thi Vân nắm chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm Trần Nam và Mã Đường.
Dáng vẻ sớm muộn sẽ khiến hai tên các người đẹp mặt.
Rất nhanh, Đinh Tú và Trần Tiểu Ái đã tới.
Vừa nghe kể chuyện này, cũng rất tức giận.
Đặc biệt là nhìn thấy Lý Thi Vân vậy mà lại bị đánh.
“Ai đánh vậy?”
Đinh Tú hống hách hỏi.
“Tên Mã Đường đó!”
Lý Thi Vân cũng lớn tiếng lên không ít.
Cho dù không thành đôi với Lý Thi Vân, nhưng Đinh Tú vẫn duy trì quan hệ mập mờ với Lý Thi Vân và Trần Tiểu Ái.
Thế nên tình địch gặp mặt, đặt biệt đỏ mắt.
Đinh Tú trực tiếp cầm một cái bình hoa bên cạnh lên, ném sang phía Mã Đường.
Bịch một tiếng, trực tiếp ném vỡ đầu.
Về phần Mã Đường, cũng bởi vì vòng ngọc bị rớt bể, bị doạ đến phát ngốc, cũng không ngờ đến Đinh Tú thật sự dám ném vào mình, ôm lấy cái đầu máu me đầm đìa nằm vật trên đất.
“Mẹ nó, dám chọc Đinh Tú tao đây, đánh chết mày!”
Cũng may quản lý ngăn lại, mới tạm dừng lại, Mã Đường được vài người tốt bụng dìu đến bệnh viện.
“Mẹ kiếp, Trần Nam, sao cậu cũng ở đây?”
Mà Trần Tiểu Ái, lúc này mới nhìn thấy Trần Nam đứng bên cạnh.
“Trần Tiểu Ái, cậu còn nói nữa, nếu không phải tại tên ăn hại này, tớ sẽ không làm vỡ chiếc vòng ngọc Hoà Điền năm mươi ngàn với chiếc vòng ngọc Long Vân hai trăm ngàn đó!”
Vẻ mặt Lý Thi Vân ghét bỏ nói.
“Cái gì? Hơn hai trăm ngàn…”
Đinh Tú cũng ngơ luôn, lúc nãy gọi điện thoại, Lý Thi Vân chỉ nói bản thân xảy ra chuyện ở tiệm vàng Thái Hoà rồi, không nói cụ thể là chuyện gì.
Bây giờ nghe ra, đương nhiên có chút ngây người rồi.
Vẻ mặt của Trần Tiểu Ái cũng căng thẳng.
Trực tiếp mắng Trần Nam:
“Trần Nam, cậu bị ngu sao, Lý Thi Vân bị đánh liên quan gì đến cậu? Cần cậu đến can ngăn sao? Cậu ăn no rửng mỡ hả? Mẹ nó, cậu nói chuyện này phải làm sao? Tiền bồi thường cậu trả hả?”
Trần Tiểu Ái chỉ vào mặt Trần Nam mắng lớn.
“Mua được hai cái điện thoại, xem cậu ra vẻ kìa! Mắc ói chết đi được!”
“Ai da Trần Tiểu Ái, đừng để ý tên này nữa, Đinh Tú, các cậu mau giúp tôi nghĩ cách giải quyết số tiền này xem?”
Trần Nam ư, bị hai người này mắng đến khó nghe.
Cũng không biết nên phản bác họ thế nào.
Chính là trong lòng Trần Nam rất đau khổ, mới ba năm không liên lạc, tình cảm lại phai nhạt đến mức này!
“Có rồi, có kết quả rồi!”
Lúc này nữ nhân viên mừng rỡ chạy đến.
Đám người Đinh Tú Mã Đường lập tức kinh ngạc trừng to mắt.
“Cũng may, ngọc Long Vân hoàn hảo không bị hư hao, họ chỉ cần đến tiền ngọc Hòa Điền là được, năm mươi ngàn!”
Nữ nhân viên nói.
“Mẹ ơi!”
Lý Thi Vân vừa nghe nói thế, trái tim thấp thỏm cuối cùng cũng yên lại, suýt nữa ngất xỉu, dù sao cũng quá căng thẳng rồi.
Nhưng bây giờ vấn đề đến rồi.
Năm mươi ngàn cũng không phải số tiền nhỏ, phải làm sao đây?
“Đinh Tú Trần Tiểu Ái, các cậu còn bao nhiêu tiền thế? Nhất định phải giúp tôi với!”
Lý Thi Vân lại sắp lo đến phát khóc.
“Ở đây tôi còn ba mươi ngàn, Trần Tiểu Ái cậu thì sao?”
“Tôi á, còn năm ngàn tệ!” Trần Tiểu Ái nói.
“Tôi ở đây còn hơn năm ngàn, nhưng nhiêu đây mới bốn mươi ngàn, còn thiếu mười ngàn lận!”
Lý Thi Vân gấp đến nhảy tưng tưng.
“Không sao, tôi gọi điện thoại cho ba tôi! Bảo ông ấy chuyển cho tôi mười ngàn!”
Đinh Tú cũng rất xót của, nhưng nhiều người nhìn như vậy, bản thân nói không có tiền không phải sẽ rất mất mặt sao.
Ba người đi đến một bên của cửa tiệm gọi điện thoại.
“Ba, chỉ mười ngàn thôi, cho con thêm mười ngàn, không phải khoản tiền giải tỏa còn lại mấy ngày nay đã đến rồi sao! Bây giờ con thật sự cần tiền gấp, được rồi được rồi!”
Đinh Tú bên này vừa cúp điện thoại.
Liền nghe thấy Wechat ting một tiếng.
Tiền đã chuyển qua rồi.
“Được rồi, bây giờ gom đủ rồi!”
Đinh Tú mỉm cười.
Khỏi nói bây giờ Lý Thi Vân ngưỡng mộ Đinh Tú bao nhiêu nữa, cảm giác chỉ cần Đinh Tú có ở đây, bản thân liền có cảm giác an toàn.
Thậm chí Lý Thi Vân đã hạ quyết tâm, đời này không phải Đinh Tú thì không gả.
Mà Trần Tiểu Ái, nhìn thấy Đinh Tú vì Lý Thi Vân xài hết bốn mươi ngàn, trong lòng cũng vô cùng khó chịu.
Con gái mà, nhìn thấy người con trai ưu tú như vậy khó tránh sẽ tranh giành ghen tuông.
“Phải rồi ông chủ, chiếc vòng ngọc bị bể này cho tôi, sửa lại một chút vẫn đeo được! Gói lại cho tôi, tôi đem đi!”
Đinh Tú cầm điện thoại, nói với quản lý.
“Ha ha, được!”
Quản lý cũng cười khổ lắc đầu.
Đám người Đinh Tú bèn nhận lấy chiếc vòng ngọc bị bể, kiểm tra thử xem còn có thể sửa hay không.
Vào đúng lúc này, nữ nhân viên lại đem ra hai chiếc hộp được gói tinh tế đến.
“Anh Trần, thật sự ngại quá để anh đợi lâu như vậy, bây giờ hai cái vòng ngọc này đều gói xong rồi!”
Đến trước mặt Trần Nam cung kinh nói
Trần Nam gật đầu: “Làm phiền rồi!”