Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - Chapter 195
You are reading Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại Chapter 195 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại next time when you come visit our manga website
Anh chàng này là ai?
Chẳng phải Đinh Tú đấy sao.
Ban nãy trên đường đi Trần Nam còn đang nghĩ, không biết vào đây, có gặp hội Đinh Tú không, mà chỉ cần có Đinh Tú, chắc chắn sẽ có cả hội Trần Tiểu Ái với Lý Thi Vân.
Trần Nam rất không muốn gặp họ.
Nhưng không ngờ, cố tình lại gặp phải.
Mà Đinh Tú lại còn là bạn cấp ba của Vương Linh?
“Linh Tử, vừa tới à, chờ mấy cậu một lúc rồi đấy!”
Đinh Tú mặt kiêu ngạo lên tiếng chào hỏi, dù sao giờ anh ta cũng là chủ tiệc của lễ mừng lớn thế này, lòng hư vinh, được thoả mãn vô cùng.
“Ừ ừ, tắc đường quá, đúng rồi Đinh Tú, tôi giới thiệu với cậu, đây là Lý Mai bạn gái tôi, đây là cô Vương mẹ của Lý Mai, còn đây là bạn của Lý Mai, cùng tới đây chơi!”
Vương Linh lúc này nói.
Đứng cạnh Đinh Tú, còn có mấy bạn nam và nữ nữa, tất nhiên là có cả Trần Tiểu Ái và Lý Thi Vân, Đinh Tú cũng giới thiệu bạn của mình cho Vương Linh.
“Mọi người, đây là Đinh Tú, giờ chắc phải gọi là cậu Đinh, toàn bộ việc di dời Vân Mông Sơn, nhà Đinh Tú có ít nhất ba căn nhà ở đây!”
Vương Linh tự hào nói.
Màn giới thiệu đã xong.
Lý Mai ngạc nhiên.
Mẹ Lý Mai và mẹ Từ Lộ Khiết cũng sửng sốt.
Vừa rồi trên đường đi, đã xem qua giới thiệu vắn tắt về Vân Mông Sơn rồi, là một hạng mục tổ hợp ẩm thực vui chơi giải trí rất lớn, mà còn có kế hoạch xây dựng vài khu thương mại du lịch, cùng bất động sản xung quanh các kiểu!
Cũng có nghĩa là, tương lai không xa, chỗ này sẽ trở thành một mảnh đất hấp dẫn.
Mà Đinh Tú này, lại có tới ba phòng ở đây.
Đủ để cả đời này không cần lo nghĩ nữa rồi.
Làm mẹ Lý Mai không khỏi ao ước.
“Ha ha, nói quá rồi, nếu tính giàu có, thì cũng phải kể đến cậu Trần, vùng đất mới này, đều do cậu Trần bỏ tiền đầu tư xây dựng cả!”
Đinh Tú mặt sùng bái nói.
“Sao? Cậu Trần? Tôi thấy trên mạng nói, cậu Trần ấy không phải làm ăn thua lỗ, đến cả tập đoàn thương nghiệp Kim Lăng cũng phải phá sản sao? Trời ạ, anh ta muốn che dấu cứ điểm giải trí mới à?”
Lúc này, Lý Mai không khỏi thốt lên.
Sau khi quen Vương Linh, cô ta xem như đã tiến một nửa vào giới nhà giàu rồi, tất nhiên sẽ chú ý tới một số nhà đại gia ở Kim Lăng.
Mà chủ đề này, tất nhiên cũng thu hút sự chú ý của Triệu Quân Dao và Lâm Tú Ảnh.
Dễ thấy tin tức này mọi người đều đã đọc.
Trên mạng suy đoán chuyện gì cũng có.
“Tiểu Mai, cậu Trần mọi người nhắc đến là ai thế? Rất lợi hại sao?”
Mẹ Lý Mai cũng hứng thú.
“Mẹ, tất nhiên lợi hại rồi, nhưng như con vừa nói đấy, giờ có vẻ không ổn rồi, tập đoàn của anh ta đã giải thể rồi!”
Lý Mai nói.
Đinh Hạo lắc đầu không nói gì, cười khổ nói:
“Mọi người đừng tin mấy suy đoán của hội trên mạng, mọi người cũng không nghĩ xem, cậu Trần là ai chứ, với lại hạng mục lần này, so với tập đoàn thương nghiệp Kim Lăng ban đầu còn lớn hơn nhiều, vì cậu Trần đã mua cả ngọn núi này rồi, dự định tuần sau sẽ bắt đầu làm. Chỉ mới đầu tư ban đầu thôi, mà cậu Trần đã bỏ năm sáu trăm triệu tệ rồi, sau này còn đầu tư nhiều tiền hơn nữa!”
Mọi người nghe thế, tất cả đều mở to mắt nhìn.
“Ha ha, thế nên, chúng tôi buổi tối đọc mấy suy đoán về cậu Trần ấy, đều phải lắc đầu cười gượng!”
Trần Tiểu Ái lúc này khoanh tay đắc ý nói.
“Trời ơi, ngầu quá vậy, quá đỉnh!”
Lý Mai bừng tỉnh nói.
Mà Triệu Quân Dao, lại nhìn Trần Nam vô cùng kinh ngạc.
Nhìn tới mức Trần Nam thấy chột dạ.
May quá, cô ta không đắc tội gì Trần Nam, nếu Trần Nam đúng là cậu Trần, thì cô ta vẫn còn cơ hội.
Triệu Quân Dao thầm nghĩ.
“Vương Linh này, không ngờ cháu còn quen Đinh Tú lợi hại như vậy đấy, người quen của cháu nhiều ghê!”
Mẹ Lý Mai cười hớn hở.
“Rồi, giờ chúng ta tìm một chiếc xe du lịch ngắm cảnh, có bao nhiêu người nhỉ? Để tôi tìm chiếc nào to to!”
Đinh Tú nói.
Dứt lời nhìn qua bên Dương Phong định điểm danh.
“Ặc, Trần Nam?”
Đinh Tú giật mình, không ngờ Trần Nam lại ở đây.
Mà Trần Tiểu Ai và Lý Thi Vân cũng sửng sốt nhìn Trần Nam, quả thật không ngờ, lại gặp Trần Nam.
Từ chuyện lần trước Đinh Tú và Mã Đường gây lộn, mọi người bị bắt gian, mà Trần Nam cuối cùng lại được người ta đưa đi.
Quả thực vả mặt tất cả hội ấy.
Trần Nam rốt cuộc là ai?
Lý Thi Vân và Trần Tiểu Ai trong lòng đều đang nghĩ.
Chẳng nhẽ lại là một nhân vật lợi hại sao?
Việc này khiến Trần Tiểu Ái và Lý Thi Vân rất khó chịu.
“Trần Nam, cậu đến rồi à!”
Vì vậy, giờ chào hỏi Trần Nam, hai cô gái điều khiêm nhường hơn nhiều.
“Ơ? Đinh Tú, các cậu quen người này à?”
Vương Linh ngạc nhiên nói.
“Hừ, biết, nhưng cái này nói sau đi, chúng ta đi tìm xe tham quan đã.”
Đinh Tú khó chịu nói.
Ban đầu Dương Phong lái xe.
Mà Vương Linh, thì ngồi bên cạnh nhìn.
“Chà! Dương Phong dù không có xe nhưng lái xe tham quan này vững đấy chứ!”
Mẹ Lý Mai nửa châm biếm nửa khen ngợi nói.
“Giống tính cách, rất bình tĩnh!”
Có một bạn nữ thuận miệng khen một câu.
Mà lời này, Vương Linh nghe vào tai lại thấy khó chịu.
Kiểu như bị cướp mất vị trí nổi bật ấy.
“Ấy ấy, cậu đi nhầm đường rồi, phải rẽ trái chứ! Bên trái có chỗ vui lắm, đần quá vậy!”
Vương Linh ghen tị mà châm biếm Dương Phong.
Dương Phong nhịn lại không lên tiếng.
“Chết tiệt, lái nhanh tí đi, có được không vậy, không đi được thì đổi tôi lái cho, cậu đi du ngoạn ngắm cảnh đấy à!”
Vương Linh lại lạnh lùng trào phúng.
Mà Dương Phong, hôm nay nhịn một bụng tức, lúc này cũng không kìm được nữa, nổi cáu.
Sau đấy đạp chân ga phóng đi, tốc độ tăng lên thật.
Xúc động là ma quỷ, câu này không phải nói đùa.
Lại thấy một bé gái, cầm bóng bay đang tung tăng băng qua đường, đuổi theo chú chó nhỏ của bé!
“Á! Dương Phong cẩn thận!”
Từ Lộ Khiết căng thẳng hét lên.
Mà Dương Phong lúc này muốn phanh xe lại cũng không kịp nữa.
Thế là cuống hết cả lên, bẻ tay lái hết cỡ sang bên phải.
Rầm! Rầm! Rầm!
Một loạt âm thanh liên tiếp vang lên.
Rồi thấy xe ngắm cảnh dừng ở bên đường va vào một loạt xe khác.
Mà xe ngắm cảnh cũng va chạm tới biến dạng.
Mãi tới khi lao vào tảng đá, thì xe ngắm cảnh mới dừng lại.
“Á!” Người qua đường ồn ào thét chói tai.
Mấy bạn nữ trên xe cũng hét ầm lên.
Má nó! Xong đời rồi!
Dương Phong toát mồ hôi lạnh đầm đìa.
“Mọi người nhìn xem, hội kia ghê quá vậy, một phát đâm trúng bảy chiếc Ferrari liền!”
Người qua đường hóng chuyện lớn tiếng nói.
Mà hội Dương Phong lúc này đã sợ hết hồn nhảy ra khỏi xe, thấy một hàng xe vừa bị mình đâm vào, đã sớm ngây người rồi.
Ferrari, tất cả đều là Ferrari cả.
Trung bình một chiếc, đều cơ mấy trăm vạn tệ, mà mấy chiếc đi vào đây chắc chắn phải là xe cực kỳ đắt tiền!
Căng hơn nữa là, chiếc nào cũng bị hư tổn rất nghiêm trọng, có cái thì đèn xe vỡ nát luôn!”
“Mẹ kiếp, điên rồi, thằng này điên rồi, bảy chiếc xe đấy, tình hình này kiểu gì cũng phải đền hơn trăm vạn tệ!”
Người càng lúc càng bu lại nhiều.
Đừng nói mẹ Từ Lộ Khiết với Từ Lộ Khiết đã sợ ngây người rồi, mà đến mẹ Lý Mai cũng hoảng tới nuốt nước miếng.
Vụ này so với, cái người tên Lý Vinh ban nãy đâm vào xe nhà người ta, chẳng tính đấy là xe, trong nháy mắt, Dương Phong còn đâm gấp bảy lần anh ta!
“Nhường đường, tất cả nhường đường cho tôi!