Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - Chapter 333
You are reading Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại Chapter 333 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại next time when you come visit our manga website
Về phần Trần Nam, đang phải mệt mỏi diễn kịch với Tần Ngọc.
Còn Tần Ngọc chắc là đang lừa gạt cha mẹ mình.
Cho nên sau đó, Trần Nam không thể tiếp tục diễn kịch được nữa, bèn tìm một cái cớ chạy ra ngoài.
“Ba mẹ, con đi tiễn anh ấy, mọi người cứ ngồi đợi ạ.”
Tần Ngọc vô cùng thân thiết mà khoác tay Trần Nam, hai người cùng nhau đi ra ngoài.
Lúc ra tới cửa khách sạn, Trần Nam nói: “Đưa điện thoại di động cho tôi!”
Vừa nãy vì không vừa cầm điện thoại vừa nói chuyện phiếm, cũng như để mình và Tần Ngọc nhìn có vẻ thân mật hơn, cho nên đã đưa điện thoại di động của anh cho Tần Ngọc, bảo anh đừng nghịch điện thoại di động, mà nói chuyện với người nhà của cô ấy.
Trần Nam cũng không nói gì.
Sau đó, bọn họ vừa nói chuyện phiếm vừa ăn cơm.
Quanh đi quẩn lại cũng chỉ vài chuyện linh tinh.
“Anh có thái độ gì thế!”
Tần Ngọc nắm lấy tay Trần Nam, sao đó đưa điện thoại di động lại cho anh.
“Sao lại tắt điện thoại của tôi?”
Trần Nam không nói thêm gì, còn định rút tay mình ra.
Nhưng Tần Ngọc lại cố sống cố chết mà giữ chặt tay anh không buông, trên gương mặt toàn là vẻ cứng rắn và không chấp nhận.
Mặc dù nói sau này cô ấy và Trần Nam sẽ không còn quan hệ gì với nhau nữa, chỉ làm bạn bè bình thường mà thôi, nhưng sao Tần Ngọc cam tâm tình nguyện bỏ được đây!
Mà Trần Nam, cũng không muốn tiếp tục dây dưa không rõ ràng nữa, cho nên lúc này cũng tỏ ra rất quyết liệt.
“Tôi không buông!” Tần Ngọc nói.
“Trần Nam!”
Mà lúc này, bên cạnh họ đột nhiên vang lên một giọng nói, Trần Nam ngẩng đầu lên, giật mình sửng sốt.
“Quân Dao? Cậu… Cậu về từ lúc nào vậy?”
Trái tim Trần Nam lập tức đóng băng.
Nhìn thấy Tô Quân Dao, đương nhiên là anh vừa mừng vừa sợ, chỉ là tình cảnh bây giờ, khiến Trần Nam vô cùng hổ thẹn.
“Cậu đang làm gì thế?” Tô Quân Dao dùng sức cắm sâu móng tay vào bàn tay, chỉ hi vọng cảm giác đau đớn ấy có thể giúp cô ngăn cho nước mắt không chảy xuống.
Còn đám người Tô Miên Miên lại tức giận nhìn chằm chằm Trần Nam.
Trên đường đi bọn họ còn khuyên Tô Quân Dao là chưa chắc Trần Nam đã là người như thế, để Tô Quân Dao tin tưởng Trần Nam thêm một chút.
Dù sao thì bình thường lúc Trần Nam gọi điện cho Tô Quân Dao, bọn họ cũng nghe lỏm được không ít, nghe Trần Nam nói chuyện rất chất phác, hoàn toàn không phải loại người trăng hoa thích ong bướm.
Nhưng bây giờ nhìn thấy sự thật ngay trước mắt, đến cả Tô Miên Miên cũng cảm thấy sợ hãi.
Không ngờ Trần Nam lại là một tên khốn như vậy!
“Quân Dao, cậu hiểu lầm rồi.”
Trần Nam vội vàng rút tay lại.
“Tớ nghe người ta nói, hôm nay cậu đi đính hôn với người khác? Có đúng là vậy không?” Tô Quân Dao hỏi.
“Không phải đâu, cậu nghe tớ giải thích.”
Trần Nam cũng sốt ruột, nếu như bởi vì chút chuyện nhỏ này thôi mà phá hoại thiện cảm Tô Quân Dao dành cho mình, Trần Nam hối hận cũng không kịp.
“Cô ấy là Tô Quân Dao?”
Mà Tần Ngọc thì cũng không biết nói gì.
Đúng vậy, Tô Quân Dao tới quá đột ngột.
Sau đó, Tần Ngọc liền nhìn Tô Quân Dao từ trên xuống dưới.
Thực sự rất đẹp, hơn nữa khí chất cũng sang trọng.
Thảo nào Trần Nam sẽ nhớ mãi không quên cô ấy.
Thậm chí trong ánh mắt Tần Ngọc nhìn về phía Tô Quân Dao còn có sự ghen ghét.
Mà Tô Quân Dao đứng đằng kia, tâm trạng đã rơi xuống đáy vực.
“Trần Nam, cậu khiến tớ thất vọng quá rồi! Tớ không muốn nhìn thấy cậu nữa!”
Nói xong, Tô Quân Dao hung hăng đẩy Trần Nam một cái, sau đó xoay người che miệng chạy ra ngoài.
“Tên khốn kiếp! Độc ác đến mức này, đúng là có tiền thì sẽ đổi tính!”
Ngay cả Ngô Văn cũng không nhịn được mà mắng giúp Tô Quân Dao một câu.
Dù sao cũng là con gái với nhau, đều có chung mối thù với tra nam.
Mặt mũi Trần Nam trắng bệch, thậm chí anh còn không kịp nghĩ xem tại sao Tô Quân Dao lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này, anh đã cất bước đuổi theo.
Trong đầu Tần Ngọc lập tức xuất hiện suy nghĩ độc ác, không cam lòng nuốt cơn giận này, lập tức xoay người đi vào trong.
Trần Nam đón một chiếc xe, đi thửng tới nhà Tô Quân Dao, đứng trước cửa nhà cô.
Tô Miên Miên kéo rèm cửa sổ ra một chút, nhìn thấy Trần Nam đứng bên ngoài.
“Quân Dao, đừng khóc, người này coi như vẫn còn có lương tâm. Anh ta đuổi theo cậu tới đây kìa, đang đứng dưới cửa nhà đấy!”
Tô Quân Dao nằm trên giường cuộn tròn thân thể, nhỏ giọng khóc: “Đuổi anh ta đi đi, tớ không muốn thấy anh ta nữa!”
Mấy cô gái đứng chung một chỗ đưa mắt nhìn nhau.
Vừa tức giận, bọn họ cũng vừa hiểu được Tô Quân Dao rất đáng thương.
Đúng vậy, lúc nào cũng nhớ tới Trần Nam, lúc về nhà cũng muốn gặp lại Trần Nam đầu tiên, không ngờ lại gặp phải tình cảnh như thế.
“Thôi, để tớ xuống dưới đó với anh ta, nói chuyện rõ ràng!”
Tô Miên Miên vội la lên, sau đó đi thẳng xuống lầu.
“Anh chính là tra nam Trần Nam đúng không?”
Tô Miên Miên khoanh tay lạnh lùng nói.
“Là tôi, Quân Dao không sao chứ? Chuyện vừa nãy chỉ là hiểu lầm thôi.” Trần Nam vội nói.
“Hiểu lầm? Chúng tôi đều nhìn thấy rất rõ ràng, cô gái kia còn nắm tay anh đi ra khỏi khách sạn, anh còn nói đó là hiểu lầm? Lẽ nào chuyện anh đính hôn, sắp cưới vợ là giả sao?” Tô Miên Miên hỏi.
“Cô là đồng nghiệp của Quân Dao ở cảng đảo đúng không? Chuyện này là thật hay giả, cô có thể giúp tôi khuyên nhủ Quân Dao, nói chuyện với cô ấy một chút được không?”
“Tôi không khuyên cái gì giúp anh đâu, ai biết được anh nói thật hay giả. Thủ đoạn của đám tra nam các anh, tôi thấy nhiều lắm rồi, đứng núi này trông núi nọ, tham lam!”
“Tôi mặc kệ anh nói thật hay nói dối. Anh biết Quân Dao đối xử với anh thế nào không hả Trần Nam? Quân Dao xinh đẹp như thế, ở đài truyền hình của chúng tôi có không ít người theo đuổi cô ấy, không chỉ nhiều mà là rất nhiều. Anh có biết Quân Dao đã làm gì không?”
“Bởi vì có anh rồi, cô ấy đã thấy đủ, cho nên với sự chú ý đặc biệt của các chàng trai khác, cùng với sự theo đuổi của bọn họ, cô ấy từ chối thẳng thừng không hề nể nang gì!”
“Anh cũng biết hay người ở hai nơi khác nhau, nếu như Quân Dao mập mờ với các chàng trai khác sau lưng anh, anh cũng đâu biết được. Nhưng mà Quân Dao ấy, hoàn toàn không hề rung động chút nào, vô cùng lạnh lùng với những người đó. Bây giờ ở đài truyền hình của chúng tôi, Quân Dao không hề quen người bạn trai nào! Anh biết không!”
Tô Miên Miên tức giận nói.
Mấy lời này, cô ấy vốn có thể không nói, nhưng vì sao lại không nói chứ.
“Tôi biết, tôi biết.” Trần Nam gật đầu.
Đương nhiên Trần Nam biết rõ tình cảm của Tô Quân Dao dành cho mình, nhưng sau khi nghe Tô Miên Miên nói xong, anh vừa cảm động vừa tự trách mình thật nhiều.
Đúng vậy, Quân Dao đối với mình vẫn là trước sau như một.
Nhưng mà mình thì sao, vì giúp bạn bè mà có một số việc, đúng là hơi quá đáng.
Hơn nữa còn càng ngày càng quá đáng.
Thử hỏi, Tô Quân Dao có thể vì mình, không kết bạn với một chàng trai nào, nhưng vì sao mình không thể giảm bớt việc giao lưu với đám bạn bè là nữ của mình chữ.
Nói đi cũng phải nói lại, Trần Nam cảm thấy áy náy trong lòng là điều đương nhiên, hiện tại chỉ mong có thể giải thích rõ ràng với Tô Quân Dao, để cô tha thứ cho mình.
“Nhưng tôi thật sự chỉ giả vờ đính hôn thôi, cô gái kia là một người bạn của tôi…”
Sau đó, Trần Nam bèn kể lại toàn bộ sự việc.
Tô Miên Miên nhìn chằm chằm vào đôi mắt Trần Nam, phát hiện anh không có vẻ nói dối, chẳng lẽ điều anh nói đều là thật?
“Không được, còn có một việc, tôi xem anh giải thích thế nào?”