Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại - Chapter 78
You are reading Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại Chapter 78 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Hóa Ra Tôi Là Phú Nhị Đại next time when you come visit our manga website
Ninh Kiến Văn!
Sau khi Trần Nam lần nữa phóng to màn hình, người xuất hiện trong bức ảnh là người của nhà họ Ninh – Ninh Kiến Văn.
Bởi vì cho dù Ninh Kiến Văn kia có nguỵ trang như thế nào đi nữa, thì nụ cười trên khóe miệng của anh ta cũng không lừa được Trần Nam.
Lúc đầu, có thể nói Ninh Kiến Văn là nguyên nhân trực tiếp khiến Trần Nam và Dương Bích Vân chia tay.
Hơn nữa, vào đầu bữa tiệc sinh nhật của Mã Hâm Đình, sau đó đến quán karaoke Đế Hoàng, anh đã bị Ninh Kiến Văn này nhằm vào, trong cơn tức giận anh đã gọi cho Lý Vĩnh An bảo ông ta dạy dỗ Ninh Kiến Văn một chút.
Kết quả chuyện này bị chị anh biết được, cuối cùng làm gì có dạy dỗ đâu, thẳng tay khiến cho cả nhà họ Ninh phá sản luôn.
Cuối cùng, Ninh Kiến Văn bị người đưa đi ngay trước cổng biệt thự suối nước nóng.
Kể từ đó, nhà họ Ninh bị phá hủy, nhà hàng Minh Hoàng được giao lại, bây giờ giao cho nhà họ Trang điều hành kinh doanh.
Có thể nói chỉ trong vòng một đêm, Ninh Kiến Văn đã từ con nhà giàu trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Hơn nữa, anh ta cũng không biết đã xảy ra chuyện gì thì đã biến thành bộ dạng này.
Nhưng mà bây giờ… vì sao Ninh Kiến Văn lại bắt cóc Tô Quân Dao chứ?
Trần Nam nghi ngờ.
Chỉ đơn giản là bắt cóc? Từ đó doạ dẫm lấy một khoản tiền?
Xem tình huống này, hình như không giống lắm.
Rõ ràng, anh ta đã nói gì đó với Tô Quân Dao, lại còn thuyết phục để Tô Quân Dao tin, rồi cuối cùng Tô Quân Dao mới lên xe của anh ta.
Hơn nữa Trần Nam còn lưu ý đến một chi tiết.
Đó chính là ánh mắt của Ninh Kiến Văn, trong lúc đang nói chuyện với Tô Quân Dao, liên tục nhìn về hướng mà mình vừa rời đi.
Giống như là lo lắng rằng mình đột nhiên quay lại vậy.
Nói như thế, Ninh Kiến Văn đã có âm mưu từ trước rồi? Lại còn nhắm bắt cóc mình?
Nếu như sau đó Ninh Kiến Văn biết được là do mình mà anh ta nhà tan cửa nát thì anh ta nhắm vào bản thân để trả thù lại là chuyện dễ hiểu.
Nhưng bất kể như thế nào, điều Trần Nam gần như có thể xác định chính là hiện tại Tô Quân Dao đang rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm!
Trần Nam đang khổ tâm suy nghĩ đối sách.
Mà ngay lúc này đây, điện thoại của Trần Nam kêu lên.
Là một dãy số xa lạ gọi tới.
Lúc này, Trần Nam lập tức nghe máy: “Ha ha, Trần Nam, ôi, không đúng, nên gọi là cậu Trần mới phải chứ, cậu còn nhớ tôi chứ?
Một giọng nói lạnh lùng mà đắc ý từ bên trong truyền tới.
“Ninh Kiến Văn, quả nhiên là cậu!” Trần Nam vừa nghe đến giọng nói này, thì lập tức nhận ra.
“Không sai, không ngờ rằng tôi còn có thể được một cậu ấm như cậu nhớ đến, ha ha, thật như một vở kịch mà, Trần Nam, trước đây mọi người đều nghĩ cậu là một người nghèo, nhưng mà thật sự thì sao? Cậu là một cậu ấm nhà giàu, hơn nữa lại là chủ sở hữu của con đường thương nghiệp Kim Lăng, tôi cảm thấy ba tôi rất oách, nhưng ông ấy chẳng qua chỉ là người làm việc cho cậu! Nếu không phải sau này khi tôi muốn trả thù Lý Vĩnh An, nghe trộm thấy ông ta gọi điện thoại cho cậu thì tôi nằm mơ cũng không nghĩ tới, người chỉ nói một câu đã khiến tôi nhà tan cửa nát lại chính là cậu!”
“Nhưng cậu Trần này, cậu giàu có như vậy, mắc gì lại so đo với tôi như thế, đúng vậy, tôi bảo Lục Dịch Dương cua bạn gái của cậu, là tôi sai rồi, nhưng có đến mức làm tôi tan cửa nát nhà, khiến tôi không còn gì hết không hả? Cậu quá tàn nhẫn rồi đấy!”
Trần Nam thản nhiên nói: “Kỳ thật lúc đầu tôi cũng cảm thấy có chút tàn nhẫn, nhưng bây giờ à, ngược lại tôi lại cảm thấy chẳng tàn nhẫn mấy!”
“Ninh Kiến Văn, bất luận nói thế nào thì đây cũng là ân oán giữa hai người tôi và cậu, Tô Quân Dao vô tội, cậu thả cậu ấy đi, rồi tôi sẽ đến gặp cậu! Bất kể là điều kiện của cậu là gì tôi cũng đồng ý!”
“Hừ, Trần Nam, khẩu khí của cậu lớn lắm! Tôi đúng là nhắm đến cậu, lúc đầu, tôi định lái xe cùng cậu đồng quy vu tận, nhưng tôi nghĩ, như thế cũng chẳng có ý nghĩa gì! Ha ha, huống hồ, bên cạnh tôi lúc này lại là một cô gái xinh đẹp như thế, thoải mái một chút, cũng thật sự là quá đáng giá rồi! Trần Nam, cô ấy là bạn gái cậu nhỉ, đây đây đây, nghe một chút giọng nói của cô ấy nhé?”
“Trần Nam, cậu tuyệt đối đừng đến, anh ta là một thằng điên đấy!”
“Đừng đến! Hu hu hu…”
Tiếng kêu khóc của Tô Quân Dao vọng tới.
Trong lòng Trần Nam càng nóng lòng lo lắng hơn.
Cho dù chuyện anh và Tô Quân Dao bên nhau chỉ là giả, nhưng Tô Quân Dao là cùng mình đi ra ngoài mới vậy.
Hơn nữa, Ninh Kiến Văn muốn báo thù anh, mới bắt cóc Tô Quân Dạo, nói tới nói lui đều là vì anh cả.
“Trần Nam, nếu cậu muốn cứu bạn gái của mình, hãy đến gặp tôi trong tòa nhà đang xây dở ở phía nam thành phố, đừng nghĩ tới việc liên lạc với Lý Vĩnh An, vô dụng thôi, đợi đến lúc bọn họ đến, chính là lúc tôi và bạn gái cậu đồng quy vu tận! Trong vòng một tiếng, mau chóng đến gặp tôi đi!”
“Tút tút…”
Ninh Kiến Văn nói xong thì lập tức cúp điện thoại.
Khuôn mặt Trần Nam tái nhợt.
Xem ra như anh đã đoán, thân phận của anh đã bị lộ rồi, điều này đã thu hút sự chú ý của Ninh Kiến Văn, sau đó tâm lý trở nên biến thái của anh ta vì thế mà nhắm vào mình sinh lòng báo thù.
Có thể khẳng định, bây giờ chuyện gì người này cũng có thể làm ra.
Nhưng mà, chỉ dựa vào sức của anh thì chắc chắn không đủ.
Chuyện này, nhất định phải tìm Lý Vĩnh An, để ông ta nghĩ biện pháp xem.
Sao đó, Trần Nam trực tiếp gọi điện thoại nói chuyện này ra, Lý Vĩnh An tất nhiên vô cùng coi trọng.
Đồng thời dặn đi dặn lại, mọi chuyện cứ chờ ông ta đến rồi nói.
Bảo Trần Nam tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ, sự việc ngày hôm nay, nếu như Trần Nam mất dù chỉ một cọng tóc, vậy thì Lý Vĩnh An ông ta có thể từ chức rồi, không, có thể là từ biệt cõi đời luôn!
Nhưng Trần Nam không chờ ông ta nói hết, đã ngắt điện thoại luôn rồi.
Vội vã cùng Vương Huyền quay trở lại tiệm 4S, cũng nói với Vương Huyền, bảo ông ta ở lại đây chờ Lý Vĩnh An tới.
Anh cần phải đi trước một chuyến.
“Wow! Đây không phải Trần Nam sao?”
“Mẹ nó, thật đúng là cậu ta! Cậu ta đến cửa hàng Lamborghini làm gì?
“Nghe nói cửa hàng sắp thuê người đại diện bán hàng, đây chắc không phải là đến ứng tuyển đấy chứ? Lẽ nào cậu ta không biết cửa hàng có yêu cầu rất cao đối với người đại diện bán hàng sao?”
“Đúng thế, cậu nhìn cậu ta xem, cho dù là trúng được xổ số, cũng vẫn là cái khí chất nghèo túng ấy, nhìn thôi đã khiến người ta buồn nôn rồi! Buồn nôn quá!”
Không ngờ rằng Trần Nam vừa bước vào.
Một loạt giọng nói chê bai châm biếm liền lọt vào tai anh.
Nhưng bây giờ tâm trạng của Trần Nam cực kỳ rối loạn nên chỉ liếc nhìn một cái.
Là Trang Vĩ, và bạn học của anh ta – Lý Quân Dương, hai người mỗi người dẫn theo một cô bạn gái xinh đẹp, đang xem xe.
Chủ yếu nhất, đồng hành cùng hai người họ chính là Lý Hoành và Trịnh Lý Liên ở trong khoa của bọn họ.
“Ha ha, thật sự là nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến. Anh họ, vừa rồi anh còn nói với em trước kia Trần Nam khiến cho tâm trạng anh cực không tốt, anh sớm nói cho em biết người đó là cậu ta, thì em đã tốt bụng kể chuyện của cậu ta cho anh nghe rồi!” Lý Hoành cười nói với Lý Quân Dương.
“Đúng thế đúng thế, đừng nói cậu họ anh nữa, nói mới nhớ, một thời gian trước em còn bị Trần Nam này mê hoặc nữa là!”
Lúc này Trịnh Lý Liên đã ở bên Lý Hoành rồi, còn thông qua Lý Hoành mà quen biết Lý Quân Dương, đương nhiên cũng quen biết với cậu ấm như Trang Vĩ.
Tầm mắt được mở rộng không chỉ một chút thôi đâu.
Một thời gian trước, lúc ăn cơm với đám người Vương Tuấn Hào, biết được Trần Nam rất giàu.
Trịnh Lý Liên thật sự rung động, chủ động lấy lòng, lại còn muốn nhanh nhanh chóng chóng lên giường với Trần Nam.
Kết quả là sự Trần Nam lãnh đạm hững hờ, khiến cho Trịnh Lý Liên suy sụp tinh thần một thời gian.
Mãi về sau, theo lời mời dự tiệc của Lý Hoành, Trịnh Lý Liên đã gặp được Lý Quân Dương và Trang Vỹ, mới giống như mở ra một thế giới mới.
Hoá ra, đây mới thật sự là con nhà giàu ư?
Về phần Trần Nam trúng xổ số kia, quả thực giống như hàng nhái, khiến cho người ta buồn nôn không chịu được!
Trang Vĩ cũng lạnh lùng nhìn Trần Nam, nói: “Nói không chừng người ta đã tiêu gần hết tiền rồi, cấp bách quá nên muốn tìm công việc thôi, haha, không cần để ý tới cậu ta, chúng ta tiếp tục nói về chiếc Reventon này đi!”
Nói xong anh ta cùng đám người vây quanh chiếc Lamborghini Reventon vừa được lắp ráp hoàn thiện xong bên cạnh, bình phẩm nó một cách tỉ mỉ.
Nhưng mà, giờ phút này trong lòng Trần Nam chỉ đang lo lắng cho Tô Quân Dao, đâu có để ý đến bọn họ chứ.
Càng không có tâm sức đâu mà quan tâm tới châm chọc khiêu khích.
Biubiu!
Hai tiếng “biu” vang lên.
Trần Nam một phát đẩy Trịnh Lý Liên đang đứng chỗ cửa xe ra, rồi bước thẳng vào trong xe.
Sau khi khởi động thì lao như tên bắn ra khỏi tiệm 4S.
Trang Vĩ choáng váng, Trịnh Lý Liên đang muốn mở miệng mắng lớn cũng ngây ngốc luôn.
Tóm lại tất cả sáu người bọn họ đều ngây ngây ngốc ngốc đứng đó.
Trần Nam này, trực tiếp lái xe đi rồi ư? Đây là xe của Trần Nam sao?
A!
Làm sao có thể được chứ?
Trịnh Lý Liên cảm thấy như bị tát vào mặt ở trước mặt mọi người: “Nhìn kìa, người đó ăn trộm xe!” Trịnh Lý Liên hô to.
“Lập tức phân phó xuống, hôm nay cửa tiệm của chúng ta đóng cửa, tất cả nhân viên làm việc dưới năm năm đều nghỉ đi, đồng thời lập tức lọc người, à đúng rồi, những cấp dưới quan trọng của cậu Trần phải ở lại!” Vương Huyền không buồn để ý tới nhóm người Trịnh Lý Liên và Trang Vĩ, mà chỉ vội vàng nói với thư ký.
Thư ký lập tức đi sắp xếp.
Nhưng đám người Trang Vĩ vẫn ngây ngốc đứng đấy không rõ ra làm sao.
“Két!”
Bỗng nhiên, tiếng phanh xe gấp liên tiếp vang lên từng đợt ở ngoài cửa.
Đúng mười chiếc Rolls-Royce Phantom dừng trước cửa tiệm 4S.
Sau đó, Lý Vĩnh An chậm rãi từ trên xe bước xuống, trực tiếp đi vào tiệm…