Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Luân Hồi Châu - Tần Phong (FULL) - Chương 38 Cái gì?
You are reading Luân Hồi Châu - Tần Phong (FULL) Chương 38 Cái gì? at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Luân Hồi Châu - Tần Phong (FULL) next time when you come visit our manga website
Nhà hàng Dung Giang.
Đây là một nhà hàng năm sao có chất lượng tương đối cao ở thành phố Trung Hải.
Bên trong một gian phòng bao riêng, ba người Tân Phong, Mạc Khuynh Thành, Mạc Thanh Thần cùng nhau ngồi.
Mạc Khuynh Thành lên tiếng trước: “Tân tiên sinh, lần này tôi đặc biệt đến đây để xin lỗi anh. Bởi vì trong nhà xảy ra chút biến cố, nên tôi không thể kịp thời bù nốt hai triệu tệ còn lại cho anh”.
Nghe thấy lời này, Tân Phong hầu như không có bất cứ biểu cảm gì, vẫn bình tĩnh ngồi nghe.
Dường như hai triệu tệ kia chẳng có liên quan gì đến anh Vậy.
Nhìn thấy Tân Phong không nói năng gì, Mạc Khuynh Thành tiếp tục:
“Nhưng mà anh yên tâm. Hai triệu tệ đó của anh chúng tôi tuyệt đối sẽ không quyt nợ”.
“Mặc dù tôi bây giờ không có hai triệu tệ tiền mặt, nhưng chiếc xe mà chúng tôi lái đến đây có chín phần còn mới, hy vọng có thể gán cho hai triệu tệ còn thiếu. Không biết ý của Tần tiên sinh thế nào?”
“Cái gì?”
Nghe đến đây, Mạc Thanh Thần ngồi bên cạnh giật mình thốt lên:
“Chị, đấy là chiếc xe mà em thích nhất! Sao có thể…”.
Lời của anh ta còn chưa nói hết, đã bị Mạc Khuynh Thành ở bên cạnh liếc mắt qua chặn lại.
Lúc này, Tân Phong mới ngẩng đầu lên nhìn Mạc Khuynh Thành, chậm rãi cất lời hỏi:
“Cái cô nói là chiếc Maserati ngoài kia?”
“Đúng vậy!”, Mạc Khuynh Thành gật đầu.
Không ngờ, Tân Phong bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn Mạc Thanh Thần, mỉm cười hỏi:
“Đó là xe của anh, anh bãng lòng đưa nó cho tôi?”
Nhìn nụ cười này của Tân Phong, không biết vì sao, Mạc Thanh Thần lại có xúc động muốn nhảy lên đấm cho Tân phong một trận.
Nhưng mà, anh ta cũng hiểu rất rõ, nếu như anh ta thực sự làm như thế, vậy thì người bị đấm chắc chẳn chính là anh ta.
Lúc này, anh ta rất muốn đáp lại: không bằng lòng.
Nhưng mà, liếc mắt nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của chị gái mình ở bên cạnh, Mạc Thanh Thần cảm thấy cổ họng nghẹn lại, vô cùng không tình nguyện mà gật đầu đáp:
“Đương nhiên băng lòng. Dù gì cũng là do chúng tôi nợ tiền cậu”.
Mà Trong lòng anh ta lúc này lại đang nghĩ: nếu không phải vì nể mặt chị gái, đừng nói hai triệu tệ, đến ba triệu lúc trước cũng phải bắt cậu nôn ra cho bằng được.
Nghe thấy câu trả lời này, Tân Phong khế cười:
“Ha ha, được! Mặc dù tôi biết trong lòng anh chắc chắn là vô cùng không bằng lòng. Nhưng mà có thể nghe thấy anh nói ra câu này, cũng không tệ”.
“Vậy… Tân tiên sinh đồng ý chứ?”, Mạc Khuynh Thành lập tức hỏi thăm dò.
“Tôi thực ra cũng rất muốn đồng ý. Nhưng tiếc là năm nay tôi mới vừa tròn 18 tuổi, chưa từng học lái xe, cũng không biết lái xe", Tân Phong nhún vai, ý bảo rất bất đắc dĩ.
Nghe thấy câu này, đáy mắt Mạc Khuynh Thành lóe lên vẻ thất vọng.
Bởi vì cô ta bây giờ đúng là không có hai triệu tệ để trả nợ cho Tân Phong.
Nếu như không giải quyết xong chuyện hai triệu tệ này, cô †a căn bản không thể mở lời để nhờ Tân Phong giúp đỡ, chữa trị cho ông nội của cô ta.
Nhưng còn chưa đợi cô ta nói gì, Tân Phong đã tiếp tục nói.