Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Sư Đệ Của Ta Là Cao Thủ - Lục Trường Sinh (FULL) - Chương 22 Hoa Huyễn Thần!
You are reading Sư Đệ Của Ta Là Cao Thủ - Lục Trường Sinh (FULL) Chương 22 Hoa Huyễn Thần! at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Sư Đệ Của Ta Là Cao Thủ - Lục Trường Sinh (FULL) next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Sư Đệ Của Ta Là Cao Thủ - Lục Trường Sinh (FULL)
- Chương 22 Hoa Huyễn Thần!
Nhưng lại bị người khác chặn lại.
“Trước tiên chúng ta xem xét một chút, Thanh Vũ đã đạt tới Nguyên Ngưng tầng thứ chín, đây là thời khäc mấu chốt cho sự đột phá của hắn, để hắn trải nghiệm rèn luyện đi. Huống chỉ, hắn đã tu được Kiếm Đạo, thứ nghiệt súc kia không thể làm gì được hẳn đâu!"
Nghe vậy, mấy người đều ngừng di chuyển, đúng vậy, nếu tình huống không ổn thì họ vẫn còn thời gian để ra tay.
Lục Trường Sinh liếc nhìn một cái, cũng không để ý nhiều, hắn biết chim Thanh Phong không phải đối thủ.
Đại sư huynh là do một tay mình bồi dưỡng, cho nên đánh một con chim nhỏ Kết Đan tầng một cũng không phải là vấn đề lớn.
Mặc dù bây giờ họ ngang tài ngang sức, nhưng khi Chu Thanh Vũ kích hoạt kiếm ý, thì sẽ có thể phân cao thấp.
Các trưởng lão của Thanh Vân Phong cũng nhìn ra ngoài, trong lòng vui mừng.
Là thiên tài đầu tiên của Thương Vân Tông, thật sự là quá phi phàm.
Rất nhanh, nơi xa lại có động tĩnh, mặt đất rung chuyển, cát đá bay mù mịt, một tiếng gầm trầm truyền đến.
Từ xa đã nhìn thấy một con ốc sên khổng lồ đang tiến tới đây với tốc độ rất nhanh.
Nó đi đến đâu núi rừng đều sụp đổ.
Một nhóm người bị một con ốc sên dọa sợ, con ốc sên này cao sáu đến bảy trượng, tốc độ bay nhanh đến đáng sợ, tuy không bằng con chim Thanh Phong nhưng cũng không khác nhau bao nhiêu.
Bất cứ nơi nào nó bò đến, chất nhờn sẽ ăn mòn mọi thứ xung quanh, thảm thực vật chết, núi đá tan chảy, mang theo chất kịch độc.
Một trưởng lão lập tức ra tay chặn đường, không cho nó đến gần Chu Thanh Vũ.
Những người khác vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì bỗng nhìn thấy một con hổ đen khổng lồ giãm nát rừng núi, lần lượt đánh đổ các đỉnh núi, cũng đã tới Kết Đan rồi.
Không đợi ai phản ứng, mấy con yêu thú lần lượt kéo đến, không giống như trước, chúng đều đạt đến Kết Đan rồi.
"Chuyện gì xảy ra thế?" "Từ đâu ra nhiều yêu thú Kết Đan như vậy!"
Tất cả các trưởng lão đều đã ra tay, nhưng họ vẫn có thể cảm nhận được sự tiếp cận của lũ yêu thú từ xa.
"Mau thông báo những người khác tới hỗ trợ!" Có người đã mở miệng nói.
Diệp Thiên Dịch quay đầu nhìn Lục Trường Sinh nói: "Mọi chuyện đã thay đổi, ngươi dẫn thoe những đệ tử khác lui về đi!"
Lục Trường Sinh gật đầu, nhưng hẳn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, lúc lui về sau, hắn lại ngửi thấy mùi thơm kỳ lạ, lại thấy một đóa hoa đỏ nở rộ.
Sáng sủa lạ lùng, không ngừng tản ra một mùi thơm kỳ lạ.
"Hoa Huyễn Thần!"
Lục Trường Sinh khẽ cau mày, lúc tới đây cũng không thấy một bông hoa nào.
Hơn nữa, loại hoa này cần được tưới máu để lớn lên và nở hoa, từ đó tạo ra một mùi thơm kỳ lạ, có sức hấp dẫn chí mạng đối với những yêu thú dưới Nguyên Anh chưa phát triển trí thông minh.
Chúng sẽ có ảo giác và luôn muốn đến gần hơn, kể cả khi có thể chết ở đó!
Có bông hoa này ở đây, nó sẽ liên tục thu hút yêu thú chạy đến.
"Những con chó của Huyền Thiên Tông Giáo đúng là độc ác mà!"
Dùng phương pháp này mượn dao giết người, không năm được bất kỳ nhược điểm nào của bọn họ, khi thần thức quét qua, nơi này không có gì ngoài hoa Huyễn Thần, hiển nhiên là nhằm vào Chu Thanh Vũ.
Bọn họ chỉ cần rải hạt giống, không cần làm gì cả, chỉ chờ đám người Chu Thanh Vũ giết yêu thú, nếu máu đổ xuống, chúng sẽ bén rễ và nảy mầm, thu hút yêu thú đến đây.
Vốn dĩ bọn họ có thể làm điều đó một cách dễ dàng, nhưng với có yêu thú Kết Đan đi tới, Thanh Vân Phong gặp rắc. rối, những trưởng lão đó phải đến đối mặt với yêu thú, Chu Thanh Vũ cũng đang chiến đấu chống lại con chim xanh, không thể phân thân ra được.
Dù những người còn lại sẽ đến nhưng những bông hoa đó vẫn nở rộ và không ngừng sinh ra những bông hoa mới, nếu số lượng đạt đến một mức nhất định, e rằng những con yêu thú đó sẽ phát điên luôn.
"Thủ đoạn này khá độc ác, nhưng bọn họ tưởng ai cũng là kẻ ngốc à?”
Lục Trường Sinh tự nhủ, muốn phá vỡ cục diện rất đơn giản, trong tay hẳn bốc lên Hỏa Quyết, tia lửa rơi xuống đất, lập tức đốt cháy khu rừng, ngọn lửa lan khắp mặt đất, đốt cháy về phía trước.
Những bông hoa đỏ kỳ lạ đó bị đốt cháy và biến thành tro bụi.
Chỉ cần có người chú ý đốt lửa lên thì mọi việc sẽ hỏng trong gang tấc, nếu chỉ giới hạn ở điểm này, lực sát thương thật ra cũng không nhiều.
Nhìn thấy ngọn lửa lan rộng, lũ yêu thú dường như hơi thức tỉnh, luồng khí khí đang đến gần từ xa cũng dừng lại.
Mọi người đều không biết biển lửa đến từ đâu, nhưng họ biết rằng cuộc khủng hoảng nhờ biển lửa này mà đã giảm mạnh.
Lục Trường Sinh không hề thả lỏng, luôn cảm thấy còn có cái gì khác.
Trong phút chốc, một bóng đen xuyên qua biển lửa, leo lên đỉnh núi mà không ai để ý, một đôi mắt nhìn chăm chäm vào. Chu Thanh Vũ trên bầu trời.
Tuy nhiên, điều khiến Lục Trường Sinh ngạc nhiên là hẳn không cảm nhận được một chút sức sống nào ở bóng đen đó, hơn nữa đối phương lại có tu vi Kết Đan tầng ba.