Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Sủng Phi Ngạo Mạn Cửa Vương Gia - Ly Vương - Chương 22: Hai mươi roi
You are reading Sủng Phi Ngạo Mạn Cửa Vương Gia - Ly Vương Chương 22: Hai mươi roi at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Sủng Phi Ngạo Mạn Cửa Vương Gia - Ly Vương next time when you come visit our manga website
Bên ngoài Phi Nguyệt Các, Mạch Ly sai người kéo Vân Cẩm Nguyệt ra ngoài.
Mấy tên thị vệ kéo nàng vào trong viện rồi trói chặt tay chân nàng lên ghế dài, sau đó bọn họ lấy roi sói dùng khi hành quân đánh giặc ra, bắt đầu đánh Vân Cẩm Nguyệt.
"Chát!" Một roi vừa đánh xuống, toàn thân Vân Cẩm Nguyệt co lại, da thịt nứt toạc làm nàng phải hét lên vì đau đớn.
"Các ngươi không được đánh ta, ta là vương phi, các ngươi còn không mau dừng tay?" Vân Cẩm Nguyệt nhăn mày vì đau, nàng cảm thấy phía sau lưng nóng rát giống như bị lửa đốt.
Mạch Ly lạnh lùng nhìn nàng: "Vương phi đã làm phu nhân hoảng sợ, đây là mệnh lệnh của vương gia, thuộc hạ không thể cãi lời vương gia được, đánh tiếp đi."
Nghe được mệnh lệnh của Mạch Ly, bọn thị vệ cũng mặc kệ người nằm trên ghế là vương phi, bọn họ vung rồi, từng roi từng rồi đánh lên người nàng.
"Mạch Ly, thù này ta nhớ kỹ, nếu có cơ hội ta nhất định sẽ trả thù ngươi, a…" Vân Cẩm Nguyệt còn chưa nói xong, cảm giác đau đớn như bị khoét tìm đã ập tới.
Từng roi từng roi đánh mạnh vào lưng, đùi và mông nàng, mỗi roi đều vô cùng mạnh làm cho máu thịt lẫn lộn, vết thương chồng chất, bất kỳ ai nhìn thấy những vệt máu trên lưng nàng cũng sẽ sợ hãi.
Đau quá!
Từ trước đến nay Vân Cẩm Nguyệt chưa từng bị ai đánh, nàng đau tới mức hàm răng run cầm cập, cuối cùng nàng cần rách môi và phun ra một ngụm máu tươi. Cảm giác đau đớn tận xương tủy làm nàng muốn cần lưỡi tự sát chết cho rồi, bây. giờ nàng chẳng còn chút sức nào để phản kháng.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng hai mươi roi này cũng đánh xong. Mấy tên thị vệ cung kính lùi về phía sau và thu roi lại.
"Vương phi nương nương, đắc tội." Mạch Ly cũng không đành lòng khi nhìn tình cảnh này, thật sự quá máu me.
Nhưng phụ thân của vương phi lại là kẻ thù giết chết phụ thân của vương gia, bởi vậy hẳn ta cảm thấy chỉ đánh nàng hai mươi roi như vậy đã là phạt nhẹ rồi. Có điều, dáng vẻ thở thoi thóp của vương phi ngay lúc này đúng là rất tội nghiệp, hắn ta không đành lòng xem tiếp, chỉ có thể lạnh lùng quay đầu sang hướng khác.
"Đánh xong rồi?" Đúng lúc này, một giọng nói trong trẻo, lạnh lùng vang lên cách đó không xa.
Mạch Ly lập tức dẫn đám thị về đi về phía nam nhân và bẩm báo: "Bẩm vương gia, đã đánh xong, vừa đủ hai mươi roi."
"Nàng ta chết chưa?" Sở Minh Khiêm chắp tay sau lưng, thân hình cao lớn như ngọn núi, hắn lạnh lùng bước tới gần Vân Cẩm Nguyệt.
Vân Cẩm Nguyệt híp mắt, mơ màng nhìn thấy một bóng đen to lớn đổ lên người nàng. Vân Cẩm Nguyệt cần răng ngẩng đầu lên, gắng gượng nói: "Nhờ phúc của ngươi nên ta vẫn chưa chết!"
Sở Minh Khiêm, nàng nhất định sẽ trả lại mối thù ngày hôm nay!
Nàng không chỉ báo thù mà còn bắt hắn phải trả giá gấp. mười, gấp trăm lần!
Tới bây giờ nàng mới biết, cuộc sống ở cổ đại không hề vui sướng như trong tivi mà nguy hiểm luôn rình rập khắp nơi.
Người ta xuyên thành vương phi thì ăn ngon uống tốt, kẻ hầu người hạ, còn có một người chồng tốt nuông chiều.
Còn nàng thì quá thảm, vừa xuyên tới đã bị đánh bằng roi. "Đến bây giờ còn bướng bỉnh như vậy, Vân Cẩm Nguyệt, ngươi lợi hại hơn tưởng tượng của bổn vương đấy!" Sở Minh Khiêm bước tới phía trước, nắm chặt cằm của Vân Cẩm Nguyệt, hän dùng lực mạnh đến nỗi suýt nữa đã bóp nát căm nàng.
Gương mặt này sau khi thay đổi đúng là đẹp hơn nhiều, cũng rất quyến rũ. Nhưng rất đáng tiếc, hắn chỉ muốn hủy hoại nàng mà thôi.
Vân Cẩm Nguyệt kêu đau, nhưng nàng vẫn kiên cường ngẩng đầu, lạnh lùng nhìn Sở Minh Khiêm không chớp mắt, tỏ vẻ bản thân chẳng sợ gì cả: "Cám ơn vương gia đã khen!"
"Đừng nghĩ răng bản thân trở nên xinh đẹp thì muốn làm gì ở vương phủ cũng được, sao mặt ngươi lại đẹp lên?" Giọng nói trầm thấp của Sở Minh Khiêm lộ rõ sự lạnh lẽo.