Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Thiên Đế Bất Tử - Cổ Trình Thành (FULL) - Chương 16 Hôm khác?
You are reading Thiên Đế Bất Tử - Cổ Trình Thành (FULL) Chương 16 Hôm khác? at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Thiên Đế Bất Tử - Cổ Trình Thành (FULL) next time when you come visit our manga website
Tỷ tỷ?
Cổ Trình Thành xoa đầu mình, mới vừa rồi bị đồi núi chập chùng kia lầm rối não nên quên kéo hồn về mất. Lúc này, hắn mới lục lại ký ức của Sở Vân Mặc. Đúng như suy nghĩ của hẳn, người này rất đặc biệt trong lòng Sở Vân Mặc.
Người này tên là Sở Tiêu Tiêu, chị ruột của Sở Vân Mặc. Năm nay hai mươi mốt tuổi, năm trước đã bước vào Thần Vũ điện.
“Tỷ!"
Tuy trong lòng có chút vặn vẹo nhưng Cổ Trình Thành vẫn gọi.
“Một năm rồi tỷ đệ chúng ta không gặp nhau, không ngờ. đệ đệ của ta đã trưởng thành còn rất tuấn tú. Sao đây, hôm nay đệ biết tỷ tỷ xuất quan mới đến đây đón à?”
Sở Tiêu Tiêu vừa dứt lời đã ôm lấy cánh tay của Cổ Trình Thành, “hung khí” đáng sợ đặt trên cánh tay của hắn.
“Má nó, đè hư. Mẹ nó chắc chắn đã bị đè hư rồi. Mình là thiên héo, là thiên héo!”
Cổ Trình Thành lập tức gào lên trong lòng. “Đệ đến đây tham gia thi Thần Vũ điện đó tỷ”.
Cổ Trình Thành rút cánh tay của mình ra, xúc cảm này khiến trái tim đập loạn như đám ngựa chạy qua thật muốn lấy mạng của hẳn.
“Đệ tham gia khảo hạch của Thần Vũ điện ấy hả?”
Sở Tiêu Tiêu bất ngờ thốt lên, rồi lại siết chặt cánh tay của Hản lần nữa: “Tốt quá rồi, cuối cùng tiểu đệ không khiến tỷ thất vọng. Vậy thì đi nhanh nào, tỷ dẫn đệ đến tham gia thi”.
Sở Tiêu Tiêu nói xong đã kéo tay Cổ Trình Thành vào Thần Vũ điện.
Sở Tiêu Tiêu không phải là Đường Nguyệt Nhu, vậy nên dáng người vừa gợi cảm quyến rũ, tràn đầy nhựa sống và hương thơm của nàng ấy là một lực cuốn hút cực lớn với thanh niên mới vào đời như Cổ Trình Thành.
Cũng may, Cổ Trình Thành từng trải qua chuyện lớn, nên tâm trí còn kiên định. Hắn nhanh chóng bình ổn lại tâm trí, rồi để Sở Tiêu Tiêu kéo mình vào Thần Vũ điện.
Khi hai người tiến vào trong Thần Vũ điện, lập tức hình ảnh trước mắt khiến Cổ Trình Thành thất vọng. Thần Vũ điện không phải một tòa đại điện mà một cái động thiên bị bỏ hoang.
Linh khí thiên điện trong này cuồn cuộn, dày đặc đến mức khiến Cổ Trình Thành thoải mái. Khắp nơi toàn là những nơi giảng đạo và các đại điện để tu luyện.
Đệ tử ở nơi này đều tràn đầy sự tự tin, chỉ cần kéo một đệ tử bất kỳ nào ra thì cũng là yêu nghiệt có thể chiến đấu vượt cấp.
“Nương đã để lại bùa truyền âm cho tỷ, nói về chuyện của đệ đệ rồi, vậy nên đệ đừng lo. Đợi đệ mạnh lên rồi, mấy cái tai họa ngầm đó thì tính vào đâu chứ?”
Suốt chặn đường, Sở Tiêu Tiêu vừa đi vừa dịu dàng khuyên.
“Vâng, đệ biết rồi”. Cổ Trình Thành gật gù.
“Đại điện này là nơi để thi, chúng ta chỉ cần đạt đánh giá cấp Địa thì đệ đã có thể bước vào Thần Vũ điện rồi”.
Sở Tiêu Tiêu chỉ vào đại điện bề thế, hùng vĩ cách đó không xa, giải thích.
Cổ Trình Thành cũng biết một tí xíu về phần thi của Thần Vũ điện.
Tổng cộng có sáu loại đánh giá: Cấp Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Tiên và Thần.
Ở nơi này dùng tất cả cách để kiểm tra toàn diện về võ hồn, ngộ tính, tu vi, chiến lực.
Trong số những người trẻ tuổi của Đạp Vân Tông, chỉ riêng yêu nghiệt tên Đường Vô Kỷ của Đường gia đạt cấp Tiên. Vậy nên, người được ủng hộ trở thành thiếu tông chủ nhất là Đường Vô Kỷ.
Hai người vào trong đại điện, hẳn mới biết nơi này vô cùng trống văng và rất ít đệ tử.
“Chào Đường trưởng lão, người này tên Sở Vân Mặc, là đệ đệ của con. Hôm nay, hẳn đến đây để tham gia thi Thần Vũ điện”.
Sở Tiêu Tiêu chắp tay giới thiệu…
Một ông cụ cầm bình rượu, dựa cả người lên trên một cây cột trong đại điện xuất hiện đối diện với họ. Gương mặt ông ta bây giờ đỏ bừng, mắt mơ màng chắc chẳn đã uống rất nhiều rượu.
Ông cụ kia liếc Sở Tiêu Tiêu rồi nhìn sang Cổ Trình Thành nói: “Hôm nay tâm trạng của ta rất khó chịu, hôm sau lại đến”.
Hôm khác?
Cuộc thi Thần Vũ điện không phải lúc nào cũng mở ra, mỗi tuần mới mở một lần.
Hôm nay Cổ Trình Thành xuất quan cũng không phải tình cờ, hẳn cố ý đến đây tham gia thi Thần Vũ điện.
Nếu đợi đến lần sau, thì chắc chăn là một tuần nữa. Chuyện này hoàn toàn không thể được!
“Năm sau ta muốn tham gia tranh cử chức thiếu tộc trưởng Sở gia thưa Đường trưởng lão, vậy nên xin ông hãy mở thi đi ạ”.
Cổ Trình Thành nhìn ông cụ say khướt không biết trời đất, suy nghĩ một lúc vẫn chắp tay lại nói.
“Ta đã nói tâm trạng hôm nay của ta rất khó chịu, lần sau ngươi hãy đến”.
Ông cũ không thèm nhìn Cổ Trình Thành: “Ngươi tên là Sở Vân Mặc đúng chứ? Với sức mạnh hiện tại của ngươi đòi tham gia tranh cử chức thiếu tộc trưởng Sở gia cũng uổng công thôi.
Về đi”.
“Chuyện Sở Vân Mặc ta đây có thể trở thành thiếu tộc trưởng Sở gia hay không, chưa đến lượt Đường trưởng lão phải bận tâm. Nhưng hôm nay, ta phải vượt qua bài thi Thần Vũ điện mới được.
Mời Đường trưởng lão mở cuộc thi đi ạ”. “Về đi, đừng có rề rà ở đây làm phí thời gian của lão phu”.
Ông cụ xua tay rồi lại ôm bình rượu, xoay người hướng khác.
Cổ Trình Thành thấy thế lập tức tức giận, nhưng hẳn không hiểu vì sao ông cụ này lại muốn gây khó khăn cho bản thân?
Hắn cũng lười khách sáo mà nói thẳng: “Lão già kia, hôm nay ông không muốn, cũng phải kiểm tra!”