Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Thiên Đế Bất Tử - Cổ Trình Thành (FULL) - Chương 27 Chỉ có một cách!
You are reading Thiên Đế Bất Tử - Cổ Trình Thành (FULL) Chương 27 Chỉ có một cách! at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Thiên Đế Bất Tử - Cổ Trình Thành (FULL) next time when you come visit our manga website
"Sở Cuồng, huynh lại muốn hủy đi tu vi của ta!"
Một tiếng gầm đầy giận dữ vang lên, nguyên lực cuồn cuồn ngay lập tức bùng nổ, năng lượng mạnh mẽ được kích thích, sau đó đánh bay Sở Cuồng trong sự kinh ngạc tột độ của hắn ta.
Sở Cuồng vốn tưởng rắng Cổ Trình Thành bị thương nặng, sức lực đã cạn kiệt, hắn ta không ngờ Cổ Trình Thành lại có được thực lực như vậy, rõ ràng là trở tay không kịp.
"Thất đệ, muốn trở thành thiếu tộc trưởng Sở gia thì chỉ có một cáchi
Trong tai Sở Thiên Vũ vang lên giọng nói của Cổ Trình Thành, đó chính là nguyên lực truyền âm.
"Chỉ có một cách!"
Sở Thiên Vũ hơi sững sờ, sau đó lạnh lùng nhìn Sở Cuồng rồi xông thẳng về phía hắn ta.
Không sai, hẳn ta không có lựa chọn nào khác ngoại trừ giết Sở Cuồng, che giấu hết thảy những chuyện này.
"Võ hồn kỹ, Phù Quang Lược Ảnh!" Chíu!
Kim Kiếm lập tức bản ra, đâm vào cơ thể Sở Cuồng từ phía sau.
Sở Cuồng vội vàng trụ định thân thể, cố gắng tránh né kiếm.
Đúng lúc này, một hòn đá xuyên qua không trung, đập vào người Sở Cuồng.
"Hòn đá này… sao sức mạnh của ngũ đệ lại đáng sợ đến như vậy?"
Trong lòng Sở Cuồng chấn động, trong chớp mắt, kim kiếm đã xuyên qua.
Sở Vân Mặc đứng thứ năm trong Sở gia, tất nhiên chính là ngũ đệ.
Phụt! Khi cơ thể Sở Cuồng ngã xuống, Cổ Trình Thành lập tức xuất hiện thu hồi nhãn trữ vật, đồng thời bay tới trên người Sở
Tu, thu nhãn trữ vật của Sở Tu vào túi của mình.
Cùng lúc đó, Lạc Tử Hạo bay ra khỏi khói bụi, sợ hãi nhìn thi thể Sở Cuồng.
"Lạc Tử Hạo, kỳ thật ngươi không cần nhúng tay vào chuyện của Sở gia ta".
Cổ Trình Thành trầm giọng nói.
Lạc Tử Hạo đứng lên phi kiếm trên không trung, đôi mắt lóe lên tia sáng.
Hản ta biết rõ ràng huynh đệ Sở gia lúc này nhất định muốn giết hẳn ta bịt miệng, cho nên chạy trốn khỏi đây là sáng suốt nhất.
Nhưng lời nói của Cổ Trình Thành đã cho hẳn nghe ra một ý khác.
Đối phương không có ý định giết người diệt khẩu. "Ta không muốn dính vào, ta chỉ muốn sống sót". Lạc Tử Hạo do dự một chút, thận trọng nói.
"Bọn ta cũng không muốn giết ngươi. Sở gia cùng Lạc gia trước nay vẫn luôn có quan hệ tốt".
Cổ Trình Thành nói thẳng: "Hơn nữa, nếu chỉ có ta và Thất đệ còn sống, chuyện này nhất định sẽ gây ra sự tranh cãi. Ngược lại, nếu ngươi, Lạc Tử Hạo, cũng còn sống…”
Tổ địa Sở gia xuất hiện biến cố, tai nạn khiến đám người Sở Tu, Sở Cuồng chết thảm, Lạc Tử Hạo có thể làm chứng, ngươi nghĩ thế nào?"
“Tất nhiên, tổ địa Sở gia đã xuất hiện biến cố, ta tận mắt nhìn thấy Sở tu và Sở Cuồng đều bị dị trùng nuốt mất”.
“Về phần Sở Vân Mặc cùng Sở Thiên Vũ, ta chưa từng nhìn thấy".
Lạc Tử Hạo gật đầu, sau đó suy nghĩ một chút: 'Nhưng còn Thẩm Thư Di thì sao? Hẳn là nàng ta đã chạy thoát".
"Yên tâm, nàng ta vừa chạy thì đã bị ta đánh cho trọng thương, sẽ chết sớm thôi".
Cổ Trình Thành thản nhiên nói, âm thầm tán thưởng trí thông minh của Lạc Tử Hạo.
Hẳn biết rất rõ sau khi Lạc Tử Hạo nhảy vào trong khối bụi thì đã biết Thẩm Thư Di hoàn toàn không có ở đó. Tóm lại, chuyện này không phải do Thẩm Thư Di làm ra.
Về phần Cổ Trình Thành làm thế nào tạo ra mấy ngàn cây liễu thì Lạc Tử Hào không biết.
Lúc này, Lạc Tử Hạo lại nhắc đến Thẩm Thư Di đã chạy trốn chính là muốn giúp Cổ Trình Thành gạt Sở Thiên Vũ.
Trong lòng Lạc Tử Hạo lúc này kiêng kị nhất chính là Sở Vân Mặc đang nắm mọi thứ trong tay chứ không phải Sở Thiên Vũ.
Cho nên tự hắn ta biết hắn ta nên đứng về phía ai và nên lấy lòng ai.
“Lạc Tử Hạo, ta biết quan hệ của người với Sở Cuồng cũng không tệ, nhưng ngươi đi theo Sở Cuồng chẳng qua cũng chỉ hy vọng Sở Cuồng có thể sở thành thiếu tộc trưởng Sở gia, từ đó cho ngươi nhiều lợi ích”.
“Bây giờ thiếu tộc trưởng Sở gia chính là thất đệ của ta, từ nay về sau ngươi đi theo thất đệ của ta chẳng phải là tốt hơn sao?"