Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL) - Chương 37 Lên xe
You are reading Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL) Chương 37 Lên xe at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL) next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Tôi Chỉ Muốn Làm Một Công Tử Phong Lưu - Lý Quân Minh (FULL)
- Chương 37 Lên xe
Sân bay quốc tế thành phố Tuyên Hai người đàn ông lưng hùm vai gấu khoác ba lô bước ra, một đen một trằng, tổ hợp này thu hút rất nhiều ánh mắt của
hành khách trong sân bay.
Rất nhanh, một chiếc xe sang trọng dừng trước mặt hai người.
“Lên xe”.
Cửa kính xe hạ xuống, người lái xe chẳng phải ai khác, chính là Hắc Lang.
“0h my god, thế mà lại là thăng nhóc Häc Lang anh đó à!” Người đàn ông da trắng giật mình ngạc nhiên.
Người đàn ông da đen thì vội vàng nói: “Hắc Lang, là đại ca bảo anh đến đón chúng tôi à?”
“Nói thừa”. Hắc Lang phất tay, thúc giục: “Mau lên xe”. Hai người lần lượt bước lên xe.
Mười mấy phút sau, chiếc xe lái vào trong công ty Công Nghệ Vân Dương.
Khi Häc Lang mang theo hai người này đi qua bộ phận bảo vệ, thấy Lý Quân Minh đang ngủ gà ngủ gật bên trong.
“Mẹ kiếp thượng đế, đại ca anh ở đây làm cái gì vậy? Đừng có nói với tôi là anh ở đây làm… làm bảo vệ nhé!”
Người đàn ông da trắng giật mình thốt lên.
Đang ngủ trưa bị người khác làm ồn, Lý Quân Minh hơi bực bội: “Journey, nếu như anh ngứa da thì có thể nói thẳng ra, còn nữa, làm bảo vệ thì đã làm sao, mẹ kiếp anh coi thường bảo vệ hay thế nào?”
“Không không không, đại ca anh đừng giận, tôi tuyệt đối không có ý này”.
dourney rụt cổ lại, vội vàng lùi về sau mấy bước.
Lý Quân Minh lại chuyển ánh mắt sang phía người đàn ông da đen: “George, thứ tôi bảo anh đã mang đến chưa?”
“Đại ca yên tâm”.
George nhìn đồng hồ đeo tay, nói: “Thứ đó ở nước Hạ quản lý hơi chặt, tôi chỉ đành phải phái người vận chuyển đường biển đến đây, muộn nhất trước khi trời tối sẽ mang đến”.
Lý Quân Minh hài lòng gật đầu.
“Đại ca, anh gọi bọn tôi từ xa xôi ngàn dặm tới đây, có phải là dự định làm một vố gì đó ở nước Hạ không?”
Journey vẻ mặt đầy hưng phấn nói.
“Lý Quân Minh cười he he nói: “Làm một vố thì cũng không đến mức, chỉ có thể đánh chơi thôi”.
Đánh chơi? dourney và George còn lâu mới tin mấy lời quỷ này.
Nhớ lại lúc trước, bọn họ có một đồng bọn, bởi vì bị chính khách hãm hại mới bị lưu vong đến nhà lao dành cho tử tù, cho nên Lý Quân Minh đã dứt khoát dẫn bọn họ đi tiêu diệt cả quốc gia đó, đồng thời xử tử lăng trì mấy gã chính khách kia!
Cuối cùng Lý Quân Minh cũng chỉ hời hợt nói một câu: “Đây chỉ là đánh chơi mà thôi”.
Theo như .Journey thấy, sợ là những hành động kiểu như mang Tướng chủ của nước Hoa Anh Đào bắt đến đây làm nam kỹ, hoặc là cho nổ Bạch Kim Quốc của nước Xinh đẹp thì mới được tính là làm chuyện lớn đi.
“Häc Lang, nói cho bọn họ biết về nội dung chính của cuộc hành động lần này”.
“Vâng!”
“Journey, trước đây cậu từng là hacker giỏi nhất thế giới đúng không?”
“Đó là đương nhiên, Journey tôi mà xưng là thứ hai thì chẳng có ai dám nhận là chủ nhật!”
Có được đáp án, Lý Quân Minh nở nụ cười hài lòng nói: “Hành động lần này tương đối quan trọng với tôi, buộc phải vô cùng cẩn trọng, trộm hết tất cả tài liệu mà tôi cần về đây”.
Journey làm động tác tay 'ok'. “Cộp cộp cộp”.
Đúng lúc này, có tiếng giày cao gót đang bước đến đây. Nhìn thấy người đến, Lý Quân Minh còn tưởng là Trần Thanh Dao, nhưng nhìn kỹ lại mới phát hiện người phụ nữ này tương đối cao ngạo lạnh lùng, mới xác nhận đó là Trần Thanh
Tuyết!
Hết cách, cặp chị em sinh đôi này không phải như những. cặp sinh đôi bình thường, bọn họ giống hệt nhau, như từ một khuôn đúc ra, cho nên có lúc rất khó để phân biệt.
“Bọn họ là…".
Trần Thanh Tuyết nhìn thấy mấy người .Journey thì trên gương mặt đầy vẻ nghỉ hoặc.
“Mẹ kiếp thượng đế, thế gian lại có một người phụ nữ đẹp thế này!”
“Đại ca, cô ta là người của anh à? Cũng đúng, chỉ có tiên nữ mới xứng được với thân phận của đại cai”
ourney dựng ngón cái lên với Lý Quân Minh.
Anh ta mặc dù dùng ngôn ngữ quốc tế, nhưng Trần Thanh Tuyết sao lại nghe không hiểu, thoáng cái ngại ngùng cúi đầu xuống.