Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2286
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2286 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2286
Nhà họ Thượng đối với Thượng Tiểu Cẩn quả thực là quản lý rất chặt, mỗi lần anh ta biết một người xa lạ thì đều sẽ bị nhà họ Thượng điều tra tới tám đời tổ tông, cho nên mấy cục diện như này thường sẽ không có phần của anh ta.
Lúc này Thượng Tiểu Cẩn định bụng vào nhà bếp lấy chút trái cây, nhưng vừa đến cửa cầu thang liền nhìn thấy một cái bóng, anh ta không kiềm được bèn lên tiếng hỏi: “Sao cô còn chưa đi ngủ?”
“Cậu Cẩn!” Nguyên Thập Tam gật đầu với Thượng Tiểu Cẩn, thái độ lạnh nhạt đáp: “Tôi không buồn ngủ.”
“Ừ, tôi cũng không làm sao mà ngủ được!” Thượng Tiểu Cẩn còn đặc biệt giải thích: “Tôi muốn ăn chút trái cây, nhưng không muốn làm phiền người giúp việc trong biệt thự nên tính tự đi tìm!”
Nguyên Thập Tam gật đầu, xoay người muốn đi.
“Ờ thì… đợi chút đã!” Thượng Tiểu Cẩn đột nhiên lên tiếng kêu cô ta lại.
Nguyên Thập Tam quay đầu nhìn anh ta, ý tứ trong mắt là: “Kêu tôi có chuyện gì?”
“Tôi không biết gọt trái cây lắm…” Thượng Tiểu Cẩn không biết nên nói gì bèn buột miệng thốt ra một câu như vậy.
Nguyên Thập Tam đã hiểu liền gật đầu, rồi yên lặng xoay người mở tủ lạnh trong nhà bếp, lấy ra một quả xoài và một quả thơm, lại dùng ánh mắt dò hỏi nhìn về phía Thượng Tiểu Cẩn, ý muốn hỏi anh ta muốn ăn loại nào.
Thượng Tiểu Cẩn gật đầu: “Cái nào cũng được!”
Nguyên Thập Tam cũng không phí lời, giơ tay chọn một con dao trên bàn, thoăn thoắt gọt vỏ. Chỉ trong nháy mắt liền gọt xong một quả xoài lớn và một quả thơm rồi cắt ra từng miếng đều nhau, đặt vào đĩa. Cô ta làm xong thì đẩy cái đĩa về phía trước, xoay người rời đi.
Thượng Tiểu Cẩn bưng đĩa lên, ăn một miếng, thật là ngọt! Anh ta nhìn theo bóng lưng của Nguyên Thập Tam, như đăm chiêu chuyện gì.
Thượng Tiểu Cẩn biết, anh ta mặc dù là người thừa kế của nhà họ Thượng, có thể xem là cùng với những người thừa kế của các nhà họ Doãn, họ Mặc, họ Cảnh cùng nhau lớn lên, cùng nhau đi học, cùng nhau ăn cơm, cùng nhau chơi đùa, nhưng đến cuối cùng, anh ta vẫn không giống với những người khác.
Cho dù là Doãn Ngự Hàm hay là Doãn Ngự Trinh đều được tự do, người trong nhà sẽ không quản bọn họ làm cái gì hoặc là không làm cái gì.
Về phần Mặc Ngôn Mặc Thuyết, mẹ ruột của bọn họ không rõ tin tức là điểm đầu tiên, điểm thứ hai là nhà họ Mặc không can thiệp vào chuyện riêng của hai người, thậm chí khi hai anh em Mặc Ngôn Mặc Thuyết tìm kiếm mẹ ruột của mình, nhà họ Mặc cũng không ngăn cản.
Bọn họ là tự do.
Nhà họ Doãn và nhà họ Mặc đều cho bọn họ sự tôn trọng đầy đủ.
Nhưng anh ta thì khác.
Sự ra đời của anh ta không được bố ruột công nhận, bà nội đối với anh ta lại nghiêm khắc cực kỳ, từ nhỏ tới lớn cái gì cũng bị quản. Bất kể là kết bạn hay là ăn ở đi lại, cái gì anh ta cũng phải nghe lời bảo ban của bà nội.
Anh ta cực kỳ khát vọng tự do, nhưng rồi lại không có được tự do.
Chẳng trách bố muốn rời khỏi nhà họ Thượng, chẳng trách tới bây giờ bố cũng không chịu trở lại cái nhà này. Cái nhà này, thật sự là khiến cho người ta cảm thấy nghẹt thở.
Ngày đó khi lần đầu tiên nhìn thấy Nguyên Thập Tam, Thượng Tiểu Cẩn liền cảm nhận được Nguyên Thập Tam cũng giống như mình, là một người cô đơn. Nữa là loại cô đơn phát ra từ sâu thẳm trong linh hồn, thuộc về bản năng cảnh giác và bài xích.