Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2334
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2334 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2334
Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề cùng gật đầu: “Nói hay lắm.”
“Cháu định để hai người họ sống chung với nhau như thế nào?” Bá tước Phillips hỏi.
“Hãy để Cố Miểu đến sơn trang Lạc Hà.” Doãn Ngự Hàm nói: “Tất cả chúng ta đều ở đây. Hãy dùng những ngày tháng bình dị này, từng chút từng chút một, đánh thức anh ấy.”
“Tôi nghĩ phương pháp này có thể thử.” Cố Hề Hề nói: “Nói không chừng, một việc nhỏ bé quen thuộc nào đó lại thực sự đánh thức được nhân cách thứ nhất của thằng bé?”
“Tôi cũng nghĩ ta có thể thử.” Doãn Tư Thần nói: “Lấy lý do từ hôn, để Cố Miểu qua đây ở đi. Lúc trước đính hôn, đã phải chuẩn bị nhiều ngày như vậy. Từ hôn đương nhiên cũng phải chuẩn bị lâu một chút. Tất cả các vị khách quý nên mời thì đều phải mời, sau đó tuyên bố từ hôn. Thằng bé sẽ không nghi ngờ đâu.”
“Được rồi, như vậy đi.” Bá tước Phillips cũng nghĩ đây là một biện pháp.
Cố Hề Hề nói với Bá tước Phillips: “Vậy thì làm phiền anh sống ở đây lâu hơn một chút rồi.”
“Phiền ở đâu cơ chứ? Có thể ở lại trang viên của cô nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày, thật sự là vinh hạnh của tôi.” Bá tước Phillips nhẹ nhàng đáp.
Doãn Tư Thần lập tức đứng lên và nói: “Tiểu Anh, đưa Bá tước Phillips về phòng nghỉ ngơi đi.”
Mễ Tiểu Anh nín cười, đáp: “Vâng thưa chủ tịch.”
Mễ Tiểu Anh quay đầu nhìn Bá tước Phillips, nói: “Mời ông đi cùng tôi. Tôi đã chuẩn bị một nơi riêng cho ông nghỉ ngơi rồi. Người trẻ tuổi chúng tôi rất ồn ào, e rằng sẽ quấy rầy việc nghỉ ngơi của ông, vì vậy phòng nghỉ của ông được sắp xếp ở trong khu vực yên tĩnh cách nơi ở của vợ chồng chủ tịch không xa. Ngoài ra tôi cũng đã chuẩn bị một bữa cơm kiểu Anh, ông xem có gì cần thêm bớt, tôi sẽ làm hết sức mình để đáp ứng yêu cầu của ông.”
“Cảm ơn cô, cô gái nhỏ.” Bá tước Phillips rất có hảo cảm với Mễ Tiểu Anh.
Một cô gái còn trẻ như vậy, đã rất biết nỗ lực làm việc, thực sự giống với Cố Hề Hề năm đó.
“Đây là việc tôi nên làm mà.” Mễ Tiểu Anh đưa Bá tước Phillips đến cửa phòng rồi nói: “Tùy tùng của ông, tôi cũng đã sắp xếp chỗ ở xong xuôi, cách nơi này không xa. Nếu ông cần bổ sung thêm người thì mời ông cứ tùy ý phân phó.”
“Được.” Bá tước Phillips gật đầu: “Vất vả rồi.”
“Vậy ông cứ nghỉ ngơi trước đi, lát nữa sẽ có người mang gói thuốc đặc chế của nhà họ Doãn đến. Ông có thể tắm bằng thuốc này, sẽ giảm bớt mệt mỏi.” Mễ Tiểu Anh lùi lại một bước: “Tôi xin phép quay về trước.”
Sau khi Mễ Tiểu Anh rời đi, cô ấy lập tức đến gặp Doãn Nhất Nặc và nói với cô về ý tưởng của Doãn Ngự Hàm.
Doãn Nhất Nặc không chút biểu cảm, nói: “Mọi người không cần vất vả tác hợp em với anh ấy nữa đâu. Tiểu Anh, em không muốn bị thương lần nữa. Đối với thiên kim nhà họ Doãn mà nói, mất mặt một lần như vậy là quá đủ rồi, thực sự không cần phải lặp lại sự nhục nhã ấy mấy lần nữa đâu.”
“Em đang nói cái gì vậy, sao lại là nhục nhã được.” Mễ Tiểu Anh ngồi ở trước mặt Doãn Nhất Nặc nói: “Chẳng qua chỉ là để cho hai người sống chung, đâu có bắt em quỳ liếm gì. Mà loại sống chung này, không gian sinh hoạt thật ra rất lớn. Sống ở trong cùng một căn biệt thự cũng gọi là sống chung! Công ty của chúng ta và các công ty khác đặt tại cùng một tòa nhà, cũng gọi là sống chung mà.”
Doãn Nhất Nặc hoài nghi nhìn Mễ Tiểu Anh.
“Cô chủ ngốc của tôi ơi.” Mễ Tiểu Anh bất đắc dĩ nhìn cô một cái: “Về tình về lý, chị cũng chỉ hướng về em. Vì muốn để các em ở bên nhau, đương nhiên là chị đã suy nghĩ tỉ mỉ rồi. Nhất Nặc, Cố Miểu bắt nạt em như thế, chẳng lẽ em không muốn đáp trả sao? Em có muốn để nhân cách thứ hai của cậu ấy yêu em hay không, sau đó em nói cho cậu ấy biết, từ đầu đến cuối em chỉ yêu nhân cách thứ nhất của cậu ấy, mãi mãi không yêu cậu ấy! Em thử nghĩ về bá tước Phil, phu nhân một chút xem, em vẫn chưa rõ sao? Vì sao chủ tịch lại ghen tuông hơn hai mươi năm? Còn không phải bởi vì bá tước Phil thích phu nhân hơn hai mươi năm sao? Phương pháp tốt nhất để trừng phạt một người, không phải là nhìn họ rơi vào địa ngục mà là hối tiếc không kịp! Em phải khiến Cố Miểu hối hận vì hôm nay đã từ hôn với em!”