Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2414
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2414 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2414
Cách gọi món ở dinh thự Định Hoa rất đặc biệt, khác hẳn cách gọi món trực tiếp của những nơi khác. Mỗi món ăn ở đây đều cần sự đấu trí và dũng cảm mới có thể gọi món thành công.
Ví dụ các món ăn chay đều là những món đố chữ, nếu ai đoán đúng là đã gọi món thành công, nếu ai đoán sai thì họ chỉ có thể thay thế bằng món khác.
Các món thịt là tất cả những thứ đòi hỏi sức mạnh, chẳng hạn như hoàn thành một trò chơi ghép hình trong một phút hoặc đặt các món thịt tương ứng càng nhiều càng tốt bằng một cú đấm.
Cách gọi món này mới lạ độc đáo nên đã thu hút được rất nhiều sự thử sức của mọi người.
Các bạn nữ say mê đoán câu đố, các bạn nam tranh tài về tốc độ và sức mạnh.
Bằng cách này, các cô gái thể hiện tài năng của mình và các chàng trai thể hiện được sức mạnh của họ.
Mọi người đều rất hài lòng.
Vì vậy nó đã trở thành thiên đường cho những cặp tình nhân.
Hầu như cặp đôi nào cũng muốn đến đây để check in nên ngày nào cũng kín chỗ, không còn ghế trống.
Nếu không phải Cảnh Thiếu Hoài mặt dày dựa vào thân phận của cậu ta để đặt chỗ trước thì có lẽ hôm nay bọn họ đã không thể đến đây ăn cơm được rồi.
“Đúng là món ăn đó nên đợi Cố Miểu đến mới ăn được, nhất định anh ấy sẽ lấy được.” Doãn Ngự Trinh thích thú nói: “Về tốc độ và sức mạnh, hồi đó anh Cố Miểu chính là vị vua mạnh nhất.”
“Đó cũng là nhân cách thứ nhất Cố Miểu, không phải là Cố Miểu của hiện tại.” Cảnh Thiếu Hoài khinh thường nói: “Bây giờ sợ rằng nhân cách thứ hai còn không vượt qua ba cấp đầu, huống chi là món ăn chính phía sau.”
“Nói đúng đó. Vậy lần sau gọi cho anh Ngự Hàm đến đi, có anh Ngự Hàm cũng giống như có Cố Miểu thôi.” Doãn Ngự Trinh vẫn tiếp tục nhiệt tình nói.
“Cái này cũng được. Nhưng mà gần đây anh Ngự Hàm bận quá trời quá đất, anh ấy không có thời gian rảnh để đến đây chơi loại trò chơi này ở đâu.” Cảnh Thiếu Hoài bóp cằm nói: “Bảo anh ấy đến đây một mình với chị Tiểu Anh còn được, chứ đi với mấy cái bóng đèn chúng ta thì anh ấy chẳng có gì vui cả.”
Cảnh Thiếu Hoài chỉ đơn giản là quá hiểu Doãn Ngự Hàm.
Thực sự là trước đây Doãn Ngự Hàm đã đưa Mễ Tiểu Anh đến đây.
Bóng đèn muốn đến sao? Không có cửa đâu.
Đương nhiên Doãn Ngự Hàm sẽ không để người khác làm ảnh hưởng đến cuộc hẹn hò của anh với Mễ Tiểu Anh.
Cố Miểu mất gần hai mươi phút mới đến nơi. Khi anh ta vừa bước vào, trên tay còn cầm theo một giỏ trái cây nhỏ.
“Vừa rồi tôi đang đi trên đường thì thấy có người bán trái cây và nghĩ nó không tệ nên tôi đã mua một giỏ.” Cố Miểu đặt giỏ trái cây trước mặt Doãn Nhất Nặc và nói: “Đã muộn như vậy rồi mà còn ra ngoài bán hàng kiếm ăn thì có lẽ cũng rất vất vả. Cứ coi như mỗi ngày làm một việc thiện đi.”
Cảnh Thiếu Hoài và Doãn Ngự Trinh đều nhìn về phía Cố Miểu.
Hôm nay đúng là tâm trạng của Cố Miểu rất không ổn.
Cao Thiên cười nói: “Học trưởng Cố là người mềm lòng, vẫn luôn cảm thông cho người khác như trước đây. Chúng tôi phải hỗ trợ giúp anh xử lý hết giỏ trái cây này mới được. Tuy nhiên, nếu ăn trái cây thì không còn chỗ để ăn cơm rồi. Hay là chúng ta ăn cơm trước rồi mới ăn trái cây tráng miệng, thế nào hả mọi người? Hơn nữa những món ăn này chính là Doãn Ngự Trinh và Cảnh Thiếu Hoài đã đánh đổi trí não và sức mạnh thể chất của họ mới lấy được đấy. Đừng phụ lòng của họ chứ.”
Doãn Nhất Nặc nghe Cố Miểu và Cao Thiên nói lời sắc bén với nhau thì mỉm cười, giả vờ như không nghe thấy gì và nói: “Đã muộn như vậy rồi, tôi hơi đói rồi đấy. Ăn cơm trước đi.”