Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2498
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2498 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2498
Nhạc Tây chủ động giới thiệu bản thâni: “Xin chào, tôi tên là Nhạc Tây, là một diễn viên.”
“Xin chào, xin chào, tôi tên là Casey Kofi Coffey, anh cứ gọi tôi là Casey Kofi.” Casey Kofi vội vàng giới thiệu bản thân.
Khi Triệu San nhìn thấy đôi mắt sáng ngời của Casey Kofi, anh ta thầm buồn cười, nói: “Đừng đứng nói chuyện mãi thế. Ngồi xuống nói chuyện đi.”
Tề Sĩ Thành nói với Nhạc Tây: “Ngồi xuống đi.”
“Được.” Nhạc Tây và Tề Sĩ Thành cùng nhau ngồi trên ghế salon, chẳng mấy chốc đã có người sắp đặt bàn cờ để tạo điều kiện thuận lợi cho trò chơi giữa hai người.
Triệu San chạy đến bên cạnh Tề Sĩ Thành.
Đương nhiên Casey Kofi ngồi ở bên cạnh Nhạc Tây, quan sát Nhạc Tây ở cự li gần nhất. Casey Kofi trở nên hào hứng hơn khi quan sát càng xem càng thích. Trên đời làm sao có chuyện người giống người như vậy được, chẳng lẽ ông trời nghe được lời cầu xin của cô ta mà đặc biệt phái một người như vậy đến bên cô ta.
Nhạc Tây dường như không nhận thấy sự chú ý của Casey Kofi đối với mình, cụp mắt lặng lẽ chơi cờ. Trông anh ta điềm đạm nhưng thực chất trong lòng đang vô cùng căng thẳng. Cuộc gặp gỡ hôm nay là kết quả của một thời gian dài lên kế hoạch. Mục đích là khiến Casey Kofi yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Đại khái là bởi vì ánh mắt của Casey quá mức trắng trợn và quá mức lộ liễu, nên Nhạc Tây hơi nhíu mày lại.
Tề Sĩ Thành ngồi ở phía đối diện lập tức nói: “Triệu San, cô và bạn bè của cô đi ra ngoài uống chén trà trước đi, đừng ở đây quấy rầy chúng tôi chơi cờ.”
Triệu San trừng mắt với Casey, rồi lưu luyến đứng lên, lôi kéo Casey rời đi.
“Thực sự ngại quá, để cho anh chê cười rồi.” Tề Sĩ Thành hướng về phía Nhạc Tây nói: “Con riêng đúng là con riêng, đều không ra gì. Nếu không phải tôi thấy dáng dấp của cô ta cũng không quá tệ thì tôi sẽ không ăn nằm với cô ta đâu.”
Nhạc Tây mỉm cười nói: “Không có việc gì.”
Cảm giác của Tề Sĩ Thành đối với Nhạc Tây vẫn rất thoải mái.
Bởi vì danh tính được công khai bên ngoài của Nhạc Tây là một đứa trẻ mồ côi từ trong bụng mẹ, không muốn tranh đoạt quyền kế thừa cùng anh trai, cho nên mới khiêm tốn giấu giếm thân phận của mình và gia nhập vào vòng giải trí. Nhưng lại vốn không để bụng chuyện có thành danh hay không, mà chỉ chơi đùa ở trong vòng giải trí, chưa kể trong nhà cũng không thiếu doanh nghiệp gia đình cho Nhạc Tây làm việc.
Bởi vì có tiền lệ Cao Thiên này, cho nên Tề Sĩ Thành mới thật sự tin tưởng. Cũng khó trách Tề Sĩ Thành sẽ tin tưởng, đoàn đội thuộc hạ của Mễ Tiểu Anh đã vẽ cho Nhạc Tây kịch bản quá đỉnh.
Bất kể là ăn mặc hay là đồ dùng, không có chỗ nào mà không phải là sản phẩm sang trọng xịn sò.
Ánh mắt của Tề Sĩ Thành đanh đá chua ngoa, nên liếc mắt là có thể nhìn ra giá tiền của trang phục trên người Nhạc Tây, cộng lại thì tuyệt đối sẽ không thua kém bảy chữ số.
Hơn nữa mỗi khi Nhạc Tây giơ tay nhấc chân đều quý tộc vô cùng, hiển nhiên là anh ta lớn lên ở trong môi trường quý tộc nhà giàu có.
Vì vậy, Tề Sĩ Thành thật sự tin tưởng lý do của Nhạc Tây, hơn nữa vì Tề Sĩ Thành cũng là con trai út trong gia đình, nên cảm thấy thân phận mình rất giống với Nhạc Tây, chẳng mấy chốc họ đã trở thành hai người bạn tốt nói đủ mọi chuyện với nhau.
Tề Sĩ Thành đâu nghĩ đến chuyện thật ra Nhạc Tây chỉ là một người bình thường ở tầng dưới chót của xã hội, bởi vì tướng mạo có ba phần tương tự với Doãn Ngự Hàm. Cho nên Nhạc Tây mới bị Mễ Tiểu Anh tìm đến và đóng gói mang đi, đặc biệt nhằm vào Casey chứ.
Mễ Tiểu Anh đã làm chuyện này, còn làm vô cùng bí ẩn.