Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2522
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2522 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2522
“Đi một chút đi, chúng tôi còn có câu châm ngôn là: Có bạn bè từ phương xa tới, phải tới ăn một bữa đồ nướng! Tôi mời khách!” Người thanh niên không nói lời nào đã lôi kéo Hào Sâm đi ra chỗ than nướng.
“Ông chủ, nướng cho chúng tôi mười xiên thận, năm mươi xiên thịt lợn, năm mươi xiên thịt dê, lại nướng thêm mười xiên tôm nướng, cá thu, củ vây, hai két bia! Không đủ lại gọi thêm!” Người thanh niên thuần thục chọn món ăn.
“Được rồi!” Ông chủ sảng khoái đồng ý với người thanh niên, mất một lúc thì bưng thịt quay tới.
Hào Sâm chưa từng thấy bầu không khí này?
Má ơi, quả thực là quá thoải mái! Nhìn hai bên một chút, tất cả mọi người đều thoải mái cười ha ha ăn đồ nướng, còn làm hai cốc bia, nhìn rất thoải mái! Tất cả cảnh giác của Hào Sâm lập tức mất sạch!
Ăn thịt uống rượu ở trên đường, đương nhiên sẽ không gặp nguy hiểm! Người nước Hoa thực sự là quá hiếu khách rồi, lần đầu tiên gặp mặt đã xin mời khách!
Quả nhiên Hào Sâm đã không hề để tâm chuyện đến của Casey, anh ta học người khác ăn thịt xiên. Chỉ là vừa ăn một miếng, đã làm tròng mắt Hào Sâm kinh ngạc đến mức hốc mắt phải trừng lên.
Ăn ngon quá! Đây quả thực là món ngon của nhân gian!
Lúc này, không cần người thanh niên khuyên, Hào Sâm đã tự mình ăn thoải mái.
“Đừng chỉ mải ăn, nào, uống hai chén.” Người thanh niên bắt Hào Sâm uống bia.
Hào Sâm vừa nhìn là biết đây là bia, không chút nghĩ ngợi đổ vô miệng.
Bia như thế, đừng nói là uống say, nếu anh ta mà choáng váng đầu óc thì coi như anh ta thua! Nhưng mà, sau khi Hào Sâm uống hết trong một hơi thở, anh ta lại cảm thấy trước mắt có hơi mờ ảo.
Thế này không đúng.
Hào Sâm đang muốn kiểm tra có phải bia có chuyện hay không, người thanh niên kia kéo anh ta lại lần nữa và nói: “Người ta nói một chén rượu giải tỏa được cả ngàn nỗi sầu bi, người ở đâu gặp phải chuyện thương tâm, đều dễ dàng uống say nhất. Nào, uống! Say rồi ngủ một giấc thật ngon, tỉnh dậy sẽ không có phiền não gì cả!”
“Uống!” Hào Sâm lớn miệng nâng chén.
Uống, uống, uống, tay Hào Sâm vừa hạ xuống, cả người anh ta liền nằm gục ở trên bàn, không nhúc nhích.
Người thanh niên cố ý lớn tiếng nói: “Ai dà thật là, tửu lượng thấp như vậy, tính toán một chút, không uống nữa, tôi đưa anh về nhà!”
Người thanh niên nâng Hào Sâm dậy, lên một chiếc xe tải ở bên đường.
Vừa lên xe, đã có người cầm lấy ống chích chích ở trên cánh tay của Hào Sâm một nhát, Hào Sâm hoàn toàn ngất đi.
“Nhiệm vụ đã hoàn thành.” Người thanh niên nói với người ngồi ở sau xe: “Muốn đưa người đi nơi nào?”
“Đưa đến vùng biển quốc tế.” Người phía sau kia nhẹ giọng nói: “Dám đắc tội trợ lý Mễ, quả nhiên là không muốn sống. Quãng đời còn lại phía sau, cứ chuộc tội đi.”
Hào Sâm chỉ cảm thấy đau đầu. A, đau quá, cảm giác say thực sự không tốt.
Đợi đã. Say rượu? Sao anh ta lại say? Chỉ là nóng nảy mà thôi! Một cân rượu Vodka cũng sẽ không khiến anh ta say thành như vậy!
Hào Sâm dùng sức động đậy cánh tay, thì lại phát hiện toàn thân anh ta không động đậy được! Hào Sâm kinh ngạc, mồ hôi lạnh chảy sau lưng, anh ta mở bừng mắt ra.
Chỉ thấy trước mắt anh ta là một vùng tăm tối, đưa tay không thấy năm ngón.
Đây là nơi nào?