Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2526
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2526 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2526
Casey thấy Nhạc Tây lại muốn đi, cô lại ngăn cản anh ta một lần nữa: “Nhạc Tây, anh đừng có gấp, sẽ có biện pháp!”
“Anh biết, anh sẽ tự nghĩ biện pháp.” Nhạc Tây không nói lời nào đứng lên, nói: “Casey, anh không muốn liên lụy đến em. Cho nên, chúng ta chia tay đi. Điều kiện của em tốt như vậy, nhất định sẽ tìm được thích hợp với em hơn, tìm được bạn trai xứng với em.”
Casey vừa nghe, thì nhất thời cực kỳ khổ sở.
Casey thốt lên: “Nhạc Tây, chúng ta đừng chia tay, em vay tiền cho anh có được không?”
Vẻ mặt Nhạc Tây khiếp sợ nhìn Casey: “Em nói cái gì?”
“Em nói, em cho anh tiền! Anh mua cổ phần công ty này đi, như vậy anh chính là nhà cổ đông! Anh trai anh sẽ không thể đuổi mấy người đi!” Casey lấy dũng khí nói.
“Casey, không nên như vậy, làm sao anh có thể dùng tiền củaem được?” Nhạc Tây lắc đầu, nói: “Anh là đàn ông, làm sao có thể lấy tiền của phụ nữ? Anh còn muốn kiếm nhiều tiền một chút, để tương lai nuôi em cả đời. Ai dà, nếu không phải là bởi vì suy nghĩ kiếm nhiều tiền, anh cũng sẽ không đầu tư…”
Casey cảm động tới mức nước mắt lưng tròng. A, Nhạc Tây thật là quá tốt!
Nhạc Tây thật sự quá yêu mình!
Nhạc Tây len lén đầu tư hết tiền vì mình, đều là để kiếm tiền cho mình. Tại sao Nhạc Tây có thể dịu dàng như vậy chứ? Nếu mất đi người yêu như vậy, mình còn có thể tìm được người đàn ông tốt hơn sao?
Đã không có, không có người đàn ông còn tốt hơn yêu mình hơn Nhạc Tây. Mình phải giúp Nhạc Tây vượt qua cửa ải khó khăn này. Casey tính toán một chút tài chính trong tay mình, rồi cộng lại toàn bộ, cô có chừng năm mươi tỷ.
Nhưng mẹ Nhạc Tây lại muốn hai trăm tỷ, cô chuẩn bị tám chục tỷ, còn bảy chục triệu tỷ.
Đi đâu tìm số tiền này bây giờ? Đúng rồi, đi tìm bố!
Hai mắt Casey tỏa sáng, cô lôi kéo tay Nhạc Tây, thấp giọng nói: “Chỗ em có năm mươi tỷ, em cho anh trước. Mấy ngày nữa, em góp được bảy mươi tỷ sẽ cho anh thêm.”
Vẻ mặt Nhạc Tây khiếp sợ nhìn Casey: “Em có nhiều tiền như vậy từ đâu ra?”
Casey nhỏ giọng nói: “Đây là tiền tiêu vặt bố cho em, em đều cho anh hết. Chỗ chúng em nhỏ, đều cần tiêu tiền. Mỗi năm có không ít, em lấy đi cũng được. Đáng tiếc mấy năm này em tìm một bộ phận, nếu không nói không chừng là đã đủ rồi.”
Nhạc Tây nhìn Casey với cặp mắt khác xưa. Mễ Tiểu Anh nói cô là một phú bà nhỏ, quả là phú bà nhỏ.
Thật không biết rốt cuộc là sao cô lại đắc tội nhà họ Doãn. Casey thấy Nhạc Tây không nói lời nào, thì cho là anh ta là không tin mình, nhất thời cầm điện thoại di động lên, đăng nhập tài khoản và cho anh ta xem số dư.
Trên đó hiện lên số tiền trong ngân hàng rất rõ ràng, đích thật là có năm mươi tỷ.
Nhạc Tây nhanh chóng điều chỉnh lại biểu tình, nói: “Nhưng coi như là cộng thêm số tiền này cũng không đủ!”
“Trong tay bố em còn có chút tiền.” Casey nhỏ giọng nói: “Bố em hiểu em nhất, em đòi tiền với bố, bố sẽ không thế không cho.”
Nhạc Tây cũng không nói đồng ý, ngược lại ra vẻ thận trọng nói: “Chuyện này để anh suy nghĩ. Casey, anh không hy vọng mình là một người đàn ông dựa vào phụ nữ.”
“Em biết, em hiểu. Là em ép anh nhận lấy khoản tiền này. Nhạc Tây, van cầu anh ta vì em mà nhận lấy số tiền này.” Casey cầu khẩn nói: “Em biết, em thật sự rất yêu anh, em không thể không có anh. Coi như là vì em, anh hãy nhận lấy số tiền này có được không?”
Nhạc Tây lộ biểu tình miễn cưỡng và nói: “… Được rồi. Chờ tiền của em vào tài khoản, anh nhất định sẽ lập tức trả lại cho em.”