Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2575
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2575 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2575
Trần Xuyến hỏi: “Cô và học trưởng…”
Phương Oánh ra vẻ thẹn thùng, nói: “Tôi cũng không biết học trưởng sẽ làm như vậy. Trần Xuyến, chuyện này cô đừng nói ra ngoài nhé, sẽ ảnh hưởng không tốt.”
Trần Xuyến hít ngược một hơi lạnh: “Người đó là cô thật à! Phương Oánh, cô được lắm đó nha!”
“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa đi làm việc đi.” Nói xong, Phương Oánh bước đi lâng lâng như bay, mệt mỏi vì bị bệnh mấy ngày nay trở thành hư không.
Trần Xuyến nhìn theo bóng Phương Oánh bỏ đi, lại cảm thấy hình như có gì đó không đúng lắm.
Mà thôi mặc kệ đi.
Phạm Ngọ Lăng hôm nay khó được về nhà, Phòng Linh Linh trực tiếp chặn hắn ở phòng khách: “Ôi, đứa con trai bận rộn nhà này cũng có thời gian về nhà đấy!”
Nghe giọng điệu kỳ lạ của mẹ, Phạm Ngọ Lăng cảm thấy rất bất đắc dĩ: “Mẹ làm sao vậy?”
Nhị công tử nằm la liệt trên sofa chơi game cười hì hì nói: “Mẹ giận rồi đấy! Anh à không phải em nói anh chứ mấy ngày nay anh đi đâu vậy? Không về nhà cũng không đến công ty. Mẹ gọi điện thoại anh cũng không nghe, bây giờ thái hậu nương nương nổi giận rồi, anh mau dỗ đi!”
Phạm Ngọ Lăng liếc em trai một cái, thấp giọng giải thích: “Mẹ, mấy ngày nay con ở bệnh viện chăm sóc người bệnh, sợ mang mùi bệnh viện về thì không tốt nên mới không về nhà.”
Phòng Linh Linh cười lạnh, khoanh tay ngồi trên sofa, hỏi: “Ở bệnh viện chăm sóc người bệnh? Bệnh nhân nào có thể để đích thân tổng giám đốc Phạm chăm sóc thế? Nói, là ai?”
Thật ra Phòng Linh Linh không cần hỏi cũng biết Phạm Ngọ Lăng ở với ai, nhưng chính vì vậy mà bà rất tức giận.
Nếu Doãn Nhất Nặc bị bệnh, bà sẽ rất vui vẻ đóng gói con trai đưa qua đó muốn ở bao lâu thì ở, muốn khi nào về thì về, không sao hết.
Nhưng người kia là ai chứ? Một kẻ thứ ba không biết xấu hổ!
Nếu không có cô ta sao Nhất Nặc lại từ chối Phạm Ngọ Lăng chứ!
Phòng Linh Linh nghĩ tới Phương Oánh mà phiền.
“Mẹ…” Phạm Ngọ Lăng đi qua ngồi xuống cạnh Phòng Linh Linh, bóp vai cho bà, nói: “Con không còn nhỏ nữa, không có quậy phá như Ngọ Hạo đâu, mẹ còn không tin con trai mẹ sao?”
“Anh đừng có lôi em vào.” Nhị công tử Phạm Ngọ Hạo nhanh nhảu kêu oan: “Con có quậy phá cũng sẽ không ở riêng với con gái mấy ngày mấy đêm, hơn nữa còn là cô gái mẹ không thích đâu. Mẹ…”
Nhị công tử nhanh chóng bày tỏ lập trường của mình: “Sau này mẹ thích ai con sẽ cưới người đó, mẹ không thích con tuyệt đối không nhìn tới.”
Phòng Linh Linh đập con trai nhỏ: “Nhiều chuyện.”
Nhị công tử cười hì hì nói: “Anh, không phải em nói anh đâu… nhìn kìa nhìn kìa, anh trừng em làm chi, em ăn ngay nói thật thôi. Đại tiểu thư Doãn có chỗ nào không tốt mà anh lại vì một cô nhóc bỏ đại tiểu thư? Em từng gặp đại tiểu thư rồi, phong thái, khí thế, khí chất kia, khó trách mẹ thích như vậy, em thấy còn thích nữa là! Ối mẹ đừng trừng con, con biết con không xứng, nói chơi thôi mà…”
Phòng Linh Linh lười để ý tới thằng con miệng lưỡi trơn tru, tiếp tục hỏi Phạm Ngọ Lăng: “Ngọ Lăng, rốt cuộc con và Phương Oánh kia là như thế nào? Hai đứa quen nhau rồi?”
“Không có chuyện đó đâu mẹ.” Phạm Ngọ Lăng phủ nhận.
Phòng Linh Linh nói thẳng: “Chuyện tới nước này rồi mẹ cũng nói thẳng luôn. Mẹ không đồng ý con và Phương Oánh ở bên nhau, mẹ không nhận người con dâu này. Mẹ chấm Nhất Nặc, nhưng mà con… thôi, không nhắc Nhất Nặc nữa, đúng là không biết cố gắng! Con có thể tìm bất kỳ cô gái nào khác cũng được trừ Phương Oánh.”
Vốn Phạm Ngọ Lăng không có cảm giác gì đặc biệt với Phương Oánh. Nhưng trải qua mấy ngày ở chung với nhóc con tinh quái kia đã chậm rãi gieo một hạt giống vào lòng hắn, nhưng hạt giống này cũng không nảy mầm. Nói cách khác, Phạm Ngọ Lăng cũng chỉ là có ấn tượng tốt đối với Phương Oánh mà thôi, còn chưa tới mức thích. Nhưng Phòng Linh Linh nói đã kích thích thời kỳ phản nghịch muộn của Phạm Ngọ Lăng.