Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2593
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2593 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2593
“Đây là kết quả sau khi suy xét của Ngự Hàm. Tuy tính Thiếu Hoài lông bông nhưng làm việc rất ổn thỏa, hơn nữa tính cách cậu ấy sáng lạn như mặt trời rất được người già yêu thích, rất thích hợp để tiếp cận người trong thôn. Mặc Ngữ và Mặc Thuyết quá ngoan, tuy rằng cũng được người già thích nhưng không đủ chủ động, điểm này không được. Tử Việt thuộc loại học giả căn bản không am hiểu chơi trò tâm lý. Tiểu Cẩn thì càng đừng nói nữa, cậu ấy muốn đi nhưng em nghĩ lão phu nhân Thượng gia sẽ đồng ý sao. Thằng nhóc ngốc Ngự Trinh có đi cũng chỉ lo chơi, làm sao biết làm việc, cho nên nghĩ đi nghĩ lại chỉ có Thiếu Hoài là thích hợp nhất.” Mễ Tiểu Anh phân tích.
“Chị cũng đi theo ké thành tích thôi.” Mễ Tiểu Anh nở nụ cười: “Mấy ông bác trong tộc họ Doãn vẫn đang nhìn chị chằm chằm kìa, cảm thấy chị không có nhà mẹ đẻ làm chỗ dựa không trợ giúp được gì cho nhà họ Doãn, nên chị cần phải có thành tích để chứng minh giá trị của mình.”
“Chị đừng nói vậy.” Doãn Nhất Nặc không đồng ý lắc đầu: “Chuyện quan trọng như vậy mới cần chị, chị mới là chủ lực. Nhưng nghe nói bên kia lạc hậu lắm nói không chừng có khi vẫn còn phong kiến nữa, chị phải cẩn thận đấy.”
“Yên tâm đi, tuy giá trị vũ lực của chị không bằng em nhưng cũng không phải hạng xoàng đâu.” Mễ Tiểu Anh thở dài, nói: “Huống hồ còn phải qua chỗ ngài Hans tiến hành huấn luyện đặc biệt trong nửa năm nữa mà, em sợ gì chứ?”
Doãn Nhất Nặc buồn cười: “Ngài Hans cũng ngộ thật, vì sao lại cứ phải bắt chị đi đặc huấn chứ?”
“Làm sao chị biết được!” Mễ Tiểu Anh bất đắc dĩ buông tay: “Chắc là ngày sinh tháng đẻ không hợp nhau quá.”
“Nói vậy là em không đi được rồi.” Doãn Nhất Nặc uể oải.
Mễ Tiểu Anh an ủi cô: “Thời gian này em cứ ngồi trấn ở tổng bộ đi, lo cho mấy công ty trên danh nghĩa nữa. Có thể chị tạm thời sẽ không giúp được gì, dựa vào em hết đấy.”
“Yên tâm, sản nghiệp của em mà, không lo được sao!” Doãn Nhất Nặc lên tinh thần nói: “Vậy khi nào mọi người xuất phát?”
“Chị định mấy ngày nữa sẽ qua căn cứ của ngài Hans, khi nào về cả bọn sẽ kéo nhau qua núi.” Mễ Tiểu Anh nói.
“Gấp vậy à!” Doãn Nhất Nặc thở dài: “Bỏ đi, em hiểu rồi.”
Nói chuyện với nhau một hồi Doãn Nhất Nặc cũng đã bình tĩnh lại, chấp nhận số phận đi làm việc của mình.
Có thể là vì chuyện của Phạm Ngọ Lăng và Nghiêm Thi Lãng nên không ít người ở biệt thự công ty Vũ Lan đánh trống rút lui, sôi nổi chào ra về, bởi vậy nên ở biệt thự chỉ còn lại vài người. Tuy kết quả này đã nằm trong dự đoán của Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề nhưng trong lòng hai người vẫn có chút bùi ngùi.
Thôi, bọn nhỏ vẫn còn trẻ mà, không gấp, cứ từ từ là được.
Sau khi đã sắp xếp công việc xong xuôi, Mễ Tiểu Anh lập tức đi qua căn cứ Hans, chờ đợi cô là nửa năm huấn luyện ma quỷ trong địa ngục.
Trước khi đi, Doãn Ngự Hàm bám dính Mễ Tiểu Anh không buông, nhưng mà chỉ nhận lại được sự lạnh nhạt. Tuy Mễ Tiểu Anh là con gái nhưng cô nói được làm được, phong phạm không thua gì phái nam. Cho nên dù Doãn Ngự Hàm không nỡ mấy vẫn phải để Mễ Tiểu Anh đi, chỉ là âm thầm dặn dò không ít người đừng làm khó cô.
Nháy mắt đã qua nửa năm.
Nửa năm này, sau khi Cảnh Thiếu Hoài bị ép học tập làm nông thì đã thành công sử dụng thành thạo các loại nông cụ và kỹ xảo trồng trọt.
Cũng nửa năm này, Nghiêm Thi Lãng chủ động duy trì khoảng cách với Doãn Nhất Nặc, nhưng vẫn sẽ thường liên lạc hiển nhiên là vẫn chưa buông xuống được.
Còn Cao Thiên thì càng ngày càng nhiệt tình, đối thủ cạnh tranh đi một đống lớn rồi khiến hắn vui vẻ muốn điên, thường xuyên bày tỏ tình yêu trên mạng, vô tình mang tới không ít áp lực ngầm cho Doãn Nhất Nặc.