Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2632
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2632 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2632
“Nghe nói ông Ba của nhà họ Trương đã đánh nhau với cháu trai của mình. Ông Ba của nhà họ Trương không muốn cháu trai của mình tham gia vào các hoạt động tế lễ của ngôi đền. Ông Cả liền nói rằng chú Ba của cậu ta đã chiếm đoạt đường dây này trong suốt hai mươi năm, đã đến lúc phải trả về cho gia đình ông Cả rồi.” Ông chủ rõ ràng biết rất nhiều thông tin nội bộ, tiếp tục nói: “Tất cả chúng ta đều biết cứ cách hai mươi năm sẽ có một lần thần linh chúc phúc. Ông Ba của nhà họ Trương đã được thần linh chúc phúc lần trước. Thực ra, đáng lẽ ông Cả của nhà họ Trương mới là người được chúc phúc, là ông Ba của nhà họ Trương đã cướp mất cơ hội của ông Cả.”
“Cướp như thế nào?”
“Nghe nói, vào đêm trước khi lễ cúng tế diễn ra, ông Cả của nhà họ Trương đột nhiên bị gãy chân, người không thể đứng dậy được thì không có cách nào làm nghi thức tế lễ. Vì vậy, ông Ba của nhà họ Trương đã đến tham gia cúng tế thay cho ông Cả, sau đó được thần linh chúc phúc.” Ông chủ giải thích.
Ba người Cảnh Thiếu Hoài nhìn nhau với ánh mắt đã hiểu rõ sự tình.
“Ấy thế mà hai mươi năm đã trôi qua rồi. Con trai cả của ông Cả nhà họ Trương, cũng chính là cậu chủ nhà họ Trương, đã yêu cầu để cậu ấy tham gia vào việc tế lễ của ngôi đền. Ông Ba của nhà họ Trương không chịu. Hai người họ không phải là đã bắt đầu đánh nhau loạn lên rồi đấy sao? Cậu chủ nhà họ Trương cũng rất quyền lực ở thị trấn Lục Thần, nhân viên dưới quyền của cậu ta không kém cạnh gì ông Ba nhà họ Trương. Một khi hai bên đánh nhau, không phải là trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết hay sao? Hôm nay ba người các cậu vẫn là không nên bán cái gì hết, ăn cơm cong thì mau trở về đi. Đợi nhà họ Trương xử lý xong chuyện rồi hãy nói tiếp.” Ông chủ không chịu nói thêm thông tin gì nữa.
Một lúc sau, đồ ăn đã được đưa đến.
Cảnh Thiếu Hoài hạ giọng nói: “Đây là không công bằng, không đồng đều. Nhà họ Trương nội bộ đánh nhau rồi.”
Mễ Tiểu Anh gật đầu: “Bình thường. Theo lẽ thường mà nói, con trai trưởng nên là người kế thừa cơ nghiệp của dòng họ. Ông Ba nhà họ Trương đã dùng thủ đoạn hại ông Cả bị gãy chân, mất đi của cải trong suốt hai mươi năm. Ông Cả nhà họ Trương căm hận chính người em trai của mình, đây cũng là chuyện thường tình.”
“Vì vậy, con trai của ông Cả nhà họ Trương sẽ tìm cách lấy lại đường dây này từ chú Ba cũng là chuyện bình thường.” Doãn Nhất Nặc cười nói: “Suy cho cùng, trong suy nghĩ của bọn họ, con trai cả mới là chính thống. Những người khác đều là cùng tông nhưng khác giống. Những thứ mà ông Ba đã chiếm đoạt thì sớm muộn gì cũng phải trả lại.”
Cảnh Thiếu Hoài và Mễ Tiểu Anh gật đầu đồng ý.
Ba người nhanh chóng dùng bữa rồi rời khỏi nhà hàng.
Tuy nhiên, họ không đi thẳng về nhà, thay vào đó, mà sau khi họ lặng lẽ đi dạo quanh ngôi nhà lớn của nhà họ Trương một vòng mới yên lặng rời đi.
Thị trấn nguyên sơ này cũng có những mặt tích cực của nó, đó là không có thiết bị giám sát hiện đại.
Rất thuận lợi cho ba người có kỹ năng xuất sắc hành động bí mật.
Trên đường trở về, Cảnh Thiếu Hoài trầm giọng nói: “Em luôn cho rằng ở thị trấn Lục Thần còn có chuyện khác mà chúng ta không biết. Nhà họ Trương vẫn còn ông cụ nhà họ Trương, cho nên dù là ông Cả nhà họ Trương hay ông Ba, thực ra đều không có chuyện phân chia đâu, tiền bọn họ kiếm được cũng phải sung vào công quỹ, bọn họ tranh giành kịch liệt như vậy, chắc chắn phải có cái gì xứng đáng để bọn họ tranh giành.”
“Vậy thì có thể là vì cái gì?” Doãn Nhất Nặc suy nghĩ: “Nếu là địa vị xã hội, nhà họ Trương bọn họ đã ở trên đỉnh của kim tự tháp rồi. Nếu là của cải, bọn họ cũng đã ở trên đỉnh của kim tự tháp ở thị trấn Lục Thần rồi.”
“Vậy thì, đó có thể là địa vị ở thế giới bên ngoài.” Mễ Tiểu Anh nói thêm: “Ngoài việc cho phép người này tự do đi lại trong thị trấn Lục Thần và thế giới bên ngoài, nếu người này có được một địa vị xã hội hay một sự giàu có nhất định ở thế giới bên ngoài thì sao?”