Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2660
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2660 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2660
“Bố, con…” Đại công tử vẫn muốn tranh luận hai câu, kết quả bị con trai mình kéo một cái liền ngậm miệng lại.
“Ông nội nói đúng.” Đại thiếu gia nhà họ Trương lên tiếng: “Chẳng qua là cháu với bố chỉ muốn biết ý kiến của ông thôi. Những năm qua chú ba cống hiến vì nhà họ Trương đương nhiên chúng cháu đều nhìn thấy trong mắt. Ông nội nhìn mọi việc đương nhiên sâu sắc hơn chúng cháu, có gì không tốt vẫn mong ông nội chỉ bảo.”
Thấy cháu trai trưởng hiểu chuyện như vậy, lúc này sắc mặt ông cụ Trương mới dịu lại vài phần.
Ông cụ quay đầu nói với mấy trưởng lão trong tộc: “Đều là người nhà họ Trương , một nét bút không thể viết ra hai chữ Trương. Những năm qua, thằng ba hiếu kính các người cũng không ít nhỉ? Ai làm chủ đều không quan trọng, quan trọng là sau khi làm chủ có thể hiếu kính bao nhiêu mới là quan trọng. Mấy người chúng ta đều đã gần đất xa trời rồi, tranh chút lợi nhỏ này còn không phải đều vì bọn trẻ ư? Các người yên tâm, chỉ cần tôi còn một hơi thở, dù là thằng ba hay thằng cả, tiền bọn nó kiếm được đều sẽ không thiếu nửa đồng.”
Mấy trưởng lão thấy mục đích của mình đã đạt được cũng đều thở phào nói: “Vâng vâng vâng. Chúng tôi cũng chỉ qua đây hỏi xem xử lý chuyện sạt lở thế nào thôi, cũng không có ý gì khác.”
“Đều giải tán đi.” Ông cụ Trương vẫy tay nói, sau đó tự mình rời khỏi sân.
Đợi những người khác đều đi hết, đại công tử mới cúi đầu hỏi con trai mình: “Vừa rồi vì sao con không để bố nói hết câu?”
“Bố, bố còn chưa hiểu ư? Ông nội rõ ràng thiên vị chú ba đó.” Ánh mắt đại thiếu gia hung ác nham hiểm nói: “Hiện giờ bố nói gì cũng không có tác dụng.”
“Vậy thì cứ chịu thua như vậy ư?”
“Sao có thể chịu thua được? Nếu hai mươi năm trước chú ba khiến bố gãy chân, không đi được miếu thần, vậy thì chú ấy làm mùng một thì đừng trách chúng ta làm mười lăm. Đến lúc đó chúng ta cũng khiến chú ấy không thể đi được! Chỉ cần chú ba vắng mặt, cho dù ông nội có thiên vị đi nữa thì cũng có thể làm gì được?” Đại thiếu gia nói: “Chúng ta vẫn phải tiếp tục lôi kéo mấy trưởng lão kia, đến lúc đó tranh đoạt vị trí kia sẽ có thêm mấy phần lực.”
Vẻ mặt đại công tử lập tức thả lỏng, nói: “Con nói đúng.”
Đột nhiên, sắc mặt đại công tử thay đổi, nhìn lên trên nóc nhà nói: “Ai? Ai đang ở đó?”
Giây tiếp theo, đại thiếu gia lập tức gọi người khiêng thang đến, tự mình lên nóc nhà xem thử. Một trận gió nhẹ thổi qua. Trên nóc nhà không một bóng người.
Đại thiếu gia không yên tâm nhìn một vòng, sau đó mới từ từ đi xuống: “Bố, không có ai.”
Đại công tử thở ra một hơi, nói: “Chuyện hôm nay tuyệt đối không thể truyền ra ngoài. Một khi bị truyền ra, nhà họ Trương chúng ta sẽ hoàn toàn xong đời rồi.”
Đợi sau khi hai người họ rời đi, bóng dáng Mễ Tiểu Anh mới từ dưới mái hiên từ từ trèo lên. Sắc mặt cô vô cùng nghiêm túc. Cô hiếm khi có vẻ mặt này.
Chuyện của nhà họ Trương quả thực vô cùng tồi tệ, cô thực sự không thể nhìn tiếp được nữa. Hơn một trăm mạng người đó! Nhà họ Trương lại nhẹ nhàng bâng quơ cho qua như vậy, đừng nói tìm kiếm cứu người, ngay cả giải quyết hậu quả cũng qua loa có lệ như vậy. Coi mạng người như cỏ rác cũng chỉ thế. Loại xấu xa như vậy căn bản không xứng sống trên thế giới này.
Phía thôn Lý gia bên kia, Cảnh Thiếu Hoài và Doãn Nhất Nặc cũng tăng nhanh tốc độ tìm kiếm, tra xét xưởng luyện kim và tìm kiếm vị trí của mỏ vàng. Dưới điều kiện không có trợ giúp của các loại thiết bị máy móc, bọn họ chỉ có thể dựa vào mắt thường để tìm kiếm, năng suất thấp thế nào có thể thấy được.
Cũng may Doãn Nhất Nặc thường xuyên viết thư giúp người trong thôn nên có nhân duyên tốt. Vì thế lúc rảnh rỗi không có chuyện thì tìm những người trong nhà có người đang đi đào mỏ nói chuyện, vài ba câu đã có thể mò ra được chút manh mối. Còn Cảnh Thiếu Hoài thì dựa vào các cô gái trong thôn thầm mến anh, dùng các loại lời nói thăm dò, thực sự để anh thăm dò được một chút tin tức hữu dụng.