Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu - Chương 2706
You are reading Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu Chương 2706 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu next time when you come visit our manga website
Chương 2706
Ông chú đầu hói trong video kia đứng ra, nói: “Đều đã chuẩn bị xong rồi, mười các vị lên xe.”
Một chiếc xe khách vững vàng dừng ở ven đường. Mọi người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, may mà đều là người trẻ, đều có tinh thần mạo hiểm, vì thế mặc dù lo lắng không yên nhưng vẫn dựa theo sắp xếp của Doãn Nhất Nặc đi lên xe. Mỗi người đều ngồi lên chỗ mềm mại, hai tay mất tự nhiên không biết để đâu mới tốt. Có mấy người không nhịn được sờ chỗ này, xoa chỗ kia, trong mắt tràn đầy tò mò.
Sếp Phương gật đầu với Doãn Nhất Nặc, cũng xoay người lên xe. Hành trình tiếp theo chính là do sếp Phương phụ trách. Doãn Nhất Nặc nhân cơ hội tìm một chỗ tạm thời nghỉ ngơi một chút. Cô còn có rất nhiều trận đánh ác liệt phải đánh nữa. Cô muốn trở về mang nhóm người thứ hai thứ ba, lần lượt dẫn ra thế giới bên ngoài mở mang kiến thức.
Trên xe khách, sếp Phương lấy micro ra nói: “Tôi giới thiệu một chút, tôi họ Phương, tôi lớn tuổi hơn mọi người rất nhiều, mọi người cứ gọi tôi chú Phương là được. Hành trình tiếp theo sẽ do tôi dẫn các người đi mở mang một chút cảnh tượng của thế giới bên ngoài. Hiện giờ chúng ta khởi hành đến trạm đầu tiên, trong thành phố.”
Xe khách khởi động, người trong xe đều vô cùng cảm thán, nhịn không được khen ngợi, quả thật quá thần kỳ, hộp sắt lớn như vậy thế mà có thể tự chuyển động được! Dọc đường đi, sếp Phương nhìn thấy phong cảnh ven đường đều sẽ giới thiệu cho mọi người đây là kiến trúc gì, đây là nhà cao tầng có bao nhiêu tầng, cửa hàng gì, bên trong có bán những thứ gì.
Người trên xe đều cảm thấy hai mắt của mình không đủ dùng. Từ nhỏ đến lớn bọn họ đều sống trong trấn Lục Thần, chưa bao giờ tiếp xúc với tin tức bên ngoài. Hiện giờ tất cả những thứ mới mẻ đều đập đến trước mặt, không động lòng cũng khó.
Khi bọn họ đi qua một trường học, sếp Phương nói: “Chỗ này là trường học, cũng chính là thư viện mà mọi người hiểu. Chỉ cần là trẻ con sinh ra bình thường đều có thể đi học miễn phí. Ở đây có rất nhiều thầy cô giáo dạy kiến thức văn hóa, sau này trưởng thành có thể thi vào trường học cao hơn, làm những công việc tốt hơn.”
“Chú Phương, đây có phải chính là thi đỗ tú tài không?” Có người thắc mắc hỏi.
Sếp Phương cười cười, nói: “Xem như thế đi, cũng không phải hoàn toàn như vậy. Trước kia là học văn võ, làm việc cho nhà đế vương. Hiện giờ muốn học kỹ năng gì thì đều tự do lựa chọn, muốn làm việc cho ai thì làm cho người đó, muốn làm đến bao giờ thì làm, cũng không có người nào sẽ kiềm chế tự do của các người. Các người nhìn đi, chỗ này chính là kiến trúc nhà cửa ở thành phố, kiến trúc này cao đến bốn mươi lăm tầng, người vào đây đều là những người tài giỏi trong các ngành nghề.”
Lúc này, một cô gái mặc đồ xinh đẹp, cầm theo túi xách giẫm giày cao gót từ bên trong đi ra, giơ tay vẫy một chiếc xe. Mấy thanh niên này trước giờ đều chưa từng nhìn thấy cô gái nào ăn mặc to gan như vậy, hơn nữa còn xinh đẹp như thế, ánh mắt ai nấy đều chuyển động, không biết nên nhìn đi đâu. Muốn nhìn thì lại ngượng ngùng, không nhìn thì lại tiếc nuối.
Sếp Phương cười cười không nói gì. Một lúc nữa bọn họ muốn không nhìn cũng khó. Bởi vì bọn họ đang đi đến bên ngoài cao ốc của công ty điện ảnh và truyền hình. Lúc này vừa hay có mấy thực tập sinh nói nói cười cười bước từ trong cao ốc ra, hơi thở thanh xuân kia khiến mấy người trên xe đều nhìn chằm chằm.
Rõ ràng mọi người đều là người trẻ tuổi, vì sao người ta lại xinh đẹp như vậy? Lại nhìn bản thân mình, ai nấy đều ngượng ngùng, xấu hổ.
Sếp Phương đúng lúc lên tiếng: “Ở đây, yêu và kết hôn đều tự do, muốn theo đuổi ai thì theo đuổi người đó, tự do yêu đương, tự do kết hôn.”
Mắt mấy thanh niên kia lập tức sáng lên. Nói như vậy, bọn họ có thể rời khỏi trấn Lục Thần, cưới vợ bên người được ư? Nếu có thể tìm được cô gái xinh đẹp giống như vừa rồi thì quá tốt rồi!
Đến một nhà hàng sang trọng, sếp Phương mời mọi người ăn cơm. Mọi người lo lắng không yên ngồi lên trên ghế, động cũng không dám động. Nhân viên phục vụ mặc sườn xám, dáng người lung linh, dung mạo xinh đẹp, tùy tiện lấy ra một người cũng xinh đẹp hơn vô số lần các cô gái trong thôn kia. Trong lòng của đám thanh niên lại linh hoạt lên. Nếu nói những cô gái vừa rồi bọn họ không thể lại gần được, nhưng mấy nhân viên phục vụ này lại thực sự đang đứng trước mặt bọn họ, nói chuyện với họ. Chỉ là khẩu âm của bọn họ đều rất nặng, nói chuyện thì những nhân viên phục vụ xinh đẹp này dường như đều nghe không hiểu khiến đám thanh niên đều có hơi thất vọng.