Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) - Chương 33 Không sao
You are reading Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) Chương 33 Không sao at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) next time when you come visit our manga website
“Trời ơi, chuyện này là sao?”
Hai cái tát của Tô Mỹ cực kỳ vang dội, không chỉ khiến Long huynh Hổ đệ sửng sốt mà ngay cả những người đứng xem cũng chấn động.
Tô Mỹ không phải muốn bắt Sở Phong sao? Long huynh Hổ đệ không phải đang giúp Tô Mỹ trút giận sao? Hiện tại là sao, vì sao Tô Mỹ lại đánh Long huynh Hổ đệ? Hơn nữa còn là dáng vẻ đau lòng thay cho Sở Phong, tất cả mọi người đứng đó đều thấy khó hiểu.
"Nhìn cái gì mà nhìn hả, hay lắm sao mà đứng xem? Còn nhìn tiếp có tin là ta móc mắt các ngươi ra không."
Lúc này, Tô Mỹ đột nhiên xoay người lại, nét đáng yêu trên khuôn mặt xinh đẹp biến mất không dấu vết, trong đôi mắt đẹp bắn ra hai tia sáng lạnh lo, những người đứng xem kinh hãi liên tục lùi lại.
"Này, ngươi không sao chứ?" Sau khi dọa nạt mọi người, Tô Mỹ đi về phía Sở Phong.
"Không sao, chỉ là chuyện nhỏ." Sở Phong đứng dậy, dùng ngón tay lau vết máu trên môi, một dấu cắn nhỏ xuất hiện.
"Ngươi… tên khốn kiếp." Lúc này Tô Mỹ mới tỉnh ngộ, tiểu tử này không phải bị đánh tới hộc máu, hắn chỉ là đang diễn trò, tự biên tự diễn, diễn xuất chân thực đến mức ngay cả nàng cũng bị lừa.
Lúc này Tô Mỹ rất muốn xông lên đánh vào khuôn mặt đang cười của Sở Phong nhưng nghĩ đến mình còn muốn mượn sức của hắn, nàng đành nhịn xuống, quay đầu nhìn Long huynh Hổ đệ nói: “Đi theo ta” Sau đó nàng nhanh chóng bước ra khỏi đám đông.
"Hừ"
Lúc này, Long huynh Hổ đệ cực kỳ tức giận, dù sao bọn họ cũng là người có tiếng trong nội môn, lại bị Tô Mỹ công khai tát thẳng lên mặt như thế này khiến bọn họ cảm thấy rất mất mặt.
Tuy nhiên, do thân phận của Tô Mỹ nên họ không dám làm gì Tô Mỹ, huống hồ xét về thực lực thì bọn họ kém xa đối thủ của Tô Mỹ, cuối cùng chỉ có thể hừ lạnh bất mãn, ngoan ngoãn theo sau.
Đi tới một nơi vắng vẻ không có người, Tô Mỹ thở dài, sau đó nói xin lỗi: “Ta xin lỗi việc lúc nấy, nhưng vì tên Sở Phong kia có chỗ đặc biệt, ta vừa rồi mới phát hiện ra, cho nên chúng ta không thể đắc tội hắn. "
Thật ra Tô Mỹ muốn nói cho hai anh em bọn họ biết Sở Phong có tỉnh thần lực, có lẽ đã từng tu luyện Huyền công, nhưng vì đây là chuyện riêng của Sở Phong nên nàng không nói ra sự thật.
Nghe Tô Mỹ nói vậy, Long huynh Hổ đệ đồng thời rơi vào trầm tư, Sở Phong kia có chỗ nào hơn người mà có thể khiến cho một Tô Mỹ điêu ngoa đanh đá xem trọng?
Mà sau khi ba người Tô Mỹ rời đi, Sở Phong trở thành tâm điểm chú ý của mọi người, mọi người bắt đầu suy đoán thân phận của Sở Phong.
Sở Phong đối với những loại bàn luận này cảm thấy rất chán ghét, nên là hắn chỉnh đốn lại quần áo rồi lập tức thoát khỏi đám người đó, hắn không muốn gây ra những phiền toái không cần thiết.
"Sở Uy đại ca, lúc nãy…"
Đúng lúc này, từ trong đám người có mười người bước ra, chính là đám người Sở Uy và Sở Chân, hai bọc hàng của bọn họ đều đầy ắp, có thể nói là thu hoạch được rất nhiều, nhưng tất cả đều là linh dược hạ phẩm.
Hơn nữa bọn họ đều nhìn thấy tình cảnh lúc nấy, lúc này đều là cảm giác cực kỳ khiếp sợ.
Xem ra Sở Phong được Dực Liên minh mời không phải là trùng hợp ngẫu nhiên, mà quả thực là có nguyên do không thể nói rõ.
"Các ngươi đều nghe nói trong bài khảo hạch nội môn lần này xuất hiện một người cực kỳ tàn nhẫn, một mình chiến đấu với bốn mươi hung thú đúng không?" Sở Uy suy nghĩ một hồi nói.
"Đương nhiên là có nghe nói, tên kia thực sự rất lợi hại, hiện tại là nhân vật được bàn tán sôi nổi trong nội môn, chỉ là hắn che dấu quá kỹ nên không biết đó là ai." Nhắc đến người này tất cả mọi người khen ngợi không ngớt.
"Vậy các ngươi nghĩ xem, nếu như Dực Minh tuyển chọn thành viên mới, trong số đệ tử mới ai sẽ là mục tiêu mời gọi của bọn hắn?" Sở Uy hỏi.