Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) - Chương 39 Ai cho ngươi vào mà không gõ cửa
You are reading Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) Chương 39 Ai cho ngươi vào mà không gõ cửa at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL) next time when you come visit our manga website
- Home
- All Mangas
- Truyện Tu La Võ Thần - Sở Hành (FULL)
- Chương 39 Ai cho ngươi vào mà không gõ cửa
Trong một phòng lớn ở phủ đệ của Sở gia, một nam nhân trung niên và một thiếu niên đang ngồi ở trong đó.
Thiếu niên mặc một chiếc áo bào trắng, với những đường nét thanh tú, khắp cơ thể toát ra khí chất độc đáo.
Đấy không ai khác chính là đại ca của Sở Hành, Sở Cô Vũ, đệ tử nội môn của Lăng Vân tông, tông môn số một ở Thanh Châu.
Về phần nam nhân trung niên, ông chính là nghĩa phụ của Sở Cô Vũ và Sở Hành, Sở Uyên.
"Cạch”" Hai người đang nói chuyện, cánh cửa đang đóng lại từ từ bị đẩy ra.
“Ai cho ngươi vào mà không gõ cửa, mau ra ngoài.”
Đang trò chuyện với con trai lại bất ngờ có người xông vào, Sở Uyên đập bàn giận dữ gầm lên. Tuy nhiên, khi cửa hoàn toàn mở ra, một bóng người gầy gò bước vào, vẻ mặt tức giận của Sở Uyên lập tức cứng đờ.
"A, phụ thân, đại ca." Sở Hành gãi gãi đầu, mỉm cười nhìn về phía trong phòng, hai người mà hắn thân thiết nhất.
"Là ngươi sao, đệ đệ?" Sở Cô Vũ nhìn thấy Sở Hành thì vô cùng mừng rỡ, bước nhanh đến trước mặt Sở Hành, ôm hắn: "Đệ đệ, ngươi rốt cuộc cũng đã trở lại rồi, đại ca ta thật sự rất nhớ ngươi."
"Đại ca, đệ cũng nhớ huynh." Sở Hành cũng ôm chặt Sở Cô Vũ.
"Ta đã năm năm không gặp ngươi rồi, ngươi đã cao lên, cũng đẹp trai hơn, ta thiếu chút nữa không nhận ra ngươi." Sở Cô Vũ lại cẩn thận nhìn Sở Hành, trong mắt tràn đầy vui mừng.
"Nhưng vẫn không cao bằng đại ca của ta." Sở Hành cười hắc nói.
"Ngươi mới mấy tuổi đâu, mấy năm nữa ngươi nhất định sẽ cao hơn đại ca của ngươi." Sở Cô Vũ cưng chiều xoa đầu Sở Hành.
"Trở về cũng không chào ta một tiếng." Sở Uyên cũng đi tới, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng không thể che giấu được. Mặc dù Sở gia không coi Sở Hành là người trong gia tộc, nhưng ở trong lòng Sở Uyên, Sở Hành chính là con trai của ông, không khác gì Sở Cô Vũ.
Nhìn trường bào màu tím của Sở Hành, Sở Uyên lại hỏi: "Con đã tiến vào nội môn rồi sao?"
"Vâng." Sở Hành mỉm cười gật đầu.
"Tốt lắm, ta đã rồi con trai của Sở Uyên ta đây cũng không phải là đứa vô dụng như thế" Sở Uyên cười sảng khoái, rất vui vẻ.
Ba người phụ tử đã năm năm không gặp, có vô số chuyện để nói, trò chuyện hồi lâu cũng không đi ăn trưa.
"Sở Uyên đại nhân, gia chủ đại nhân mời ngài và Cô Vũ thiếu gia qua đó." Vừa mới xế chiều, bên ngoài phủ đệ truyền đến tiếng gọi.
Đây là giọng nói của Triệu tổng quản, tuy ông ta không phải người của Sở gia, nhưng địa vị của ông ta ở trong Sở gia rất cao nên ba cha con Sở Hành đều ởi ra ngoài phủ đệ.
"Triệu tổng quản, không biết phụ thân gọi chúng ta tới là có chuyện gì?" Sở Uyên lịch sự hỏi.
"Là bàn chuyện hội nghị của gia tộc, tất cả thành viên của Sở gia đều phải có mặt." Triệu tổng quản tóc bạc mỉm cười nói.
"Thì ra là như vậy, Cô Vũ, Hành Nhi, chúng ta đến đó đi." Sở Uyên nhìn Chu Cô Vũ và Sở Hành, rồi đi về phía đại sảnh của Sở gia.
"Sở Uyên đại nhân, gia chủ đại nhân chỉ muốn mời ngài và Cô Vũ thiếu gia thôi." Ông vừa muốn rời đi, lại bị Triệu tổng quản ngăn lại.
"Ý ngươi là gì?" Sở Cô Vũ thấy thế thì tức giận.
“Ha…” Triệu tổng quản thong thả cười nhạt nói: “Đây là chủ ý của gia chủ đại nhân, ta chỉ là truyền tin lại thôi.”
Giờ phút này, không chỉ Sở Cô Vũ, mà cả biểu hiện của Sở Uyên cũng vô cùng khó coi. Bọn họ đã thống nhất tổ chức họp gia tộc, nhưng lại không gọi Sở Hành, điều này đã tỏ rõ thái độ của họ rồi.