Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm - Chương 1697
You are reading Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm Chương 1697 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm next time when you come visit our manga website
Chương 1697
“Làm tốt lắm” Hoắc Trì Viễn cười khen.
Anh rất ít khi khen ngợi cấp dưới, chỉ biết trực tiếp khen thưởng băng tiền bạc.
Lần này Trịnh Húc làm quá tốt, anh mới có thể không kìm lòng được mà khen cậu ấy.
“Nếu làm không tốt, thì hi sinh tuần trăng mật của tôi là vô ích” Trịnh Húc oán giận nhìn thoáng qua Hoäc Trì Viễn.
Anh và Lynda vừa chọn hành trình đi tuần trăng mật, đã bị một cuộc điện thoại của Hoắc Trì Viễn gọi về.
Tuần trăng mật còn chưa kịp làm gì.
Nếu anh không làm xong chuyện Hoắc tổng giao, tuần trăng mật thật sự đã hi sinh vô ích.
“Tôi đã suy xét, sẽ cho cậu làm CEO của tập đoàn Bằng Trình” Hoắc Trì Viễn cười nói.
Trịnh Húc nở nụ cười: “Cảm ơn Hoắc tổng”
Nghe được Hoắc Trì Viễn nói, Tiếu Nhiểm cảm giác được lần ngăn cản hợp mua này có chút khó khăn.
Hợp mua đã tiến triển đến nước này, chắc chắn Hoắc Trì Viễn sẽ không đáp ứng bỏ dở.
Nếu bỏ dở, cổ phiếu công ty sẽ xuống giá, tổn thât của anh không chỉ là chút tiền bạc.
Tới cùng thì cô nên làm thế nào mới tốt.
Là muốn ngăn cản Hoắc Trì Viễn, hay nên khuyên phu nhân Tưởng.
Đau đầu quá.
Cô khoanh tay, hốc mắt phiếm hồng.
Ba, nói cho Tê Mẫn Mẫn, con nên làm thế nào.
Thời điểm Hoắc Trì Viễn thay áo ngủ liền phát hiện ra Tê Mãn Mãn đang ngẩn người, anh buộc lại nút thắt sau đó liền bế cô, ôm vào trong ngực, quan tâm hỏi: "Nha đầu,
làm sao vậy?" Tề Mẫn Mẫn ngẩng đầu, cười nói với Hoắc Trì Viễn: "Không có gì"
"Thật sự không có việc gì?" Hoắc Trì Viễn nhíu mày.
Biểu tình của T Mẫn Mẫn rõ ràng nói cho anh biết cô có việc.
Tê Mãn Mẫn biết chính mình không lừa được Hoắc Trì Viễn, đành thành thực mở miệng: "Là có chút việc." "Chuyện gì? Nói cho anh biết, anh thay em giải quyết." Hoắc Trì Viễn lập tức cười nói.
Tê Mãn Mẫn lấy hết dũng khí nhìn Hoắc Trì Viễn: "Hoắc Trì Viễn, có thể bỏ thu mua tập đoàn Bằng Trình không?” "Phát sốt rồi hả?" Hoắc Trì Viễn vươn ra bàn tay to ra sờ trán Tê Mẫn Mẫn.
"Em không phải đang nói vớ vẩn đâu. Em là đang nói thật!" Tê Mẫn Mẫn thẳng tắp nhìn Hoắc Trì Viễn.
"Thu mua đã được một nửa, bước tiếp theo chính là đề lên hội thẩm duyệt. Nha đầu, anh không thể đồng ý với em" Hoắc Trì Viễn đặc biệt nghiêm túc trả lời, "Lại nói, đây cũng là ý của ba vợ. Thu mua không phải là hủy diệt tập đoàn Băng Trình, mà là để cho nó thay một diện mạo mới, một lần nữa lạ bắt đầu. Tin tưởng anh, anh nhất định làm cho công ty ba vợ để lại phát triển lớn mạnh" "Em không phải không tin anh. Mà là… Mà là…" Tê Mẫn Mẫn lo lắng liếm môi. Cô biết là không thể khuyên được Hoắc Trì Viễn. Trừ phi cô trở thành kẻ ngốc, mới có thể khiến cho Hoắc Trì Viễn ngừng thu mua công ty.