Note: Upgrade your browser if you can't see the images.
Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm - Chương 2197
You are reading Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm Chương 2197 at mangacake.
Please use the Bookmark button to get notifications about the latest chapters of Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm next time when you come visit our manga website
Chương 2197
Có thể thấy… anh ấy đã yêu .Josh sâu đậm đến nhường nào.
Gần đây Cố Gia Huy cũng vì sứt đầu mẻ trán vì chuyện này.
Hứa Minh Tâm vừa mở TV lên đã nhìn thấy tất cả đều là †in tức về sự mất tích của ..Josh.
Cô cũng nhìn thấy một số chỗ nói về Diên.
Dường như Diên không chìm đắm trong nỗi bi thương về sự mất tích của anh trai mình mà nhanh chóng vực dậy được tinh thần, dùng thời gian nhanh nhất để xử lý lo liệu sản nghiệp một cách chu toàn.
Lúc người khác đều đang tìm người ở khắp nơi thì cậu ấy đã ngồi vững trên bảo tọa của người thừa kế.
Cậu ấy… thật sự trở nên bạc tình như vậy sao?
Cô vẫn còn nhớ lúc .Josh chịu đánh vì cậu ấy, cậu ấy đã canh ở ngoài cửa, trên mặt đều là vẻ tự trách.
Nhưng tại sao bây giờ lòng dạ cậu ấy lại trở nên sắt đá như vậy?
Cuối cùng bên Kỷ Thiên Minh đã tìm được tung tích của Phó Minh Tước, anh ta đã trốn đến một đất nước khác. Cố Trường Quân lập tức phái phái người đi truy bắt.
Hứa Minh Tâm không ngờ, Phó Minh Tước trốn chạy một vòng cuối cùng lại quay về, trốn ở trong bệnh viện.
Cô cũng không hiểu, anh ta vào bằng cách nào, camera giám sát ở đây thậm chí còn không buông tha cho những con chim sẻ trên bầu trời.
Hơn nữa lưới điện có ở khắp mọi nơi, anh ta mang thương tích đây mình như thế, vào được đó bằng cách nào vậy? Bởi vì bụng Hứa Minh Tâm đã lớn nên buổi tối ngủ cũng không tiện.
Thêm nữa dạo gần đây Cố Gia Huy rất bận, luôn về rất muộn, sợ quấy rầy đến cô nên bọn họ đã phân phòng ngủ.
Cô vừa bật đèn, không ngờ một bóng người đã lủi vào, bịt miệng cô lại.
“Đừng kêu, là tôi…
Bên tai Hứa Minh Tâm vang lên giọng nói trâm khàn cùng šng thở dốc nặng nề.
Giữa lòng bàn tay người đó nồng nặc mùi máu tanh. Cảnh tượng này thật quen thuộc, tựa như lần đầu tiên gặp mặt đã gặp phải.
Hứa Minh Tâm chớp chớp mắt ra hiệu là mình đã hiểu và đảm bảo mình sẽ không hô lên gọi người.
Lúc này người đó mới từ từ buông người cô ra, bản thân cũng không chống đỡ được mà ngã xuống đất.
Hứa Minh Tâm nhìn thấy vết thương trên người anh ta, thân trên có ba lỗ đạn, đầu gối cũng bị xé rách, tất cả đều dính đầy máu.
May là cô đã từng học một chút về cách băng bó chính quy, có thể áp dụng luôn.
Phó Minh Tước luôn duy trì sự bình tĩnh, nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Hứa Minh Tâm lúc băng bó cho mình, kìm lòng không đặng, nói: “Lần này tốt hơn so với lần trước rất nhiều, lần trước cô sắp làm tôi đau chết mất”
“Anh có biết là anh sắp cận kề cái chết không, anh hai đang tìm anh muốn lấy mạng anh đó! Tại sao anh lại muốn giết hại .Josh, có phải anh không muốn sống nữa không?”
“Tôi không làm chuyện đó, cô có tin tôi không?”
Anh ta ngước mắt lên nhìn cô. Trong đôi mắt đó… có ánh sáng, ánh sáng của hy vọng và khao khát.
Trong khoảnh khắc, Hứa Minh Tâm cảm thấy trái tim cô như bị thứ gì đó đâm một nhát.
Vậy nhưng cô vẫn muốn bản thân tin tưởng.